†™...[ Welcome to forum C15E-K13]...™†
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

†™...[ Welcome to forum C15E-K13]...™†

Chào mừng các bạn đến với diễn đàn của tập thể lớp C15E-K13.Trường cao đẳng nghề cơ điện xậy dựng tam điệp
 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng Nhập  

 

 Tôi yêu anh....đồ con sâu róm

Go down 
Tác giảThông điệp
K0y_C15E
†™..[Administrator]..™†
†™..[Administrator]..™†
K0y_C15E


Tổng số bài gửi : 136
Join date : 12/09/2010
Age : 32
Đến từ : Ninh Bình

Tôi yêu anh....đồ con sâu róm Empty
Bài gửiTiêu đề: Tôi yêu anh....đồ con sâu róm   Tôi yêu anh....đồ con sâu róm EmptySun May 15, 2011 11:33 am

Chương 1 : Giới thiệu nhân vật
mina ( vũ Tuyết Nhi ): 17t dễ thương ,hơi ngang bướng ,cũng hơi ngốc ( ngốc trog chuyện tình cảm chứ không phải việc học nha).tính tình lúc nắng lúc mưa

Tôi yêu anh....đồ con sâu róm 89E6FA568CAB7B4F324349B23CA8CDFF
min ( Cao Gia Bảo ) :17t .cool boy ,thông minh . cả hai ( mina và min đang du học ở thụy điển nhưng lại không hề biết nhau ) ,nghe lời anh trai nhất.
Tôi yêu anh....đồ con sâu róm Yeah1-HuaHua00121
Cao Gia Kiệt : 20t anh trai của min ,thông minh ,đẹp trai , giữ chức giám đốc trong công ty thời trang của gia đình . hai anh em rất thương nhau

Tôi yêu anh....đồ con sâu róm Huynh-Anh-khoe-nu-cuoi-de-thuong_Tin180.com_001
Thảo Nghi : 17t bạn thân của mina .đáng yêu .thông minh ,là quân sư tình yêu cho mina.
http://images.timnhanh.com/tintuc/20090606/Image/1053943225_nangdong040609.jpg
còn 15 phút nửa là được gặp cả nhà rồi - mina thì thầm .
Nó đang ngồi trên máy bay, chuyến bay từ Thụy Điển về Việt Nam .nó đang du học ở đó và hôm nay nó được về thăm gia đình 3 tháng hè.
aaaa cuối cùng cũng tới rồi - mina đứng dậy vương vai và lấy giỏ sách thì trong đó rơi ra một vật màu đen ,nó vội nhặt lên xem thử ,lúc này mọi người đã xuống may bay gần hết chỉ còn nó và bốn năm người thôi .
mina lắc đầu và nói - ai mà để quên cái này vậy trời ? thiệt là vụng về quá ,bóp tiền mà cũng quên ...thôi thì giữ tạm ,lát về nhà tìm cách trả họ vậy - nó bỏ cái bóp vào giỏ sách rồi hối hả bước xuống máy bay . Nó lấy xong hành lí được gửi đang đi ra ngoài thì va phải một tên con trai làm rớt cái giỏ sách hình con bò sửa của nó xuống nền gạch .hắn ta không xin lỗi mà quay người lại đi tiếp ,làm nó tức điên lên cầm vội cái giỏ chạy theo kéo hắn ta lại .
-nè anh đụng phải người ta mà còn không chịu xin lỗi nửa hả? -nó quát vào mặt tên đó
-là cô đụng phải tôi trước mà còn bắt tôi xin lỗi à? -hắn quạo
- tại anh mắt nhắm mắt mở đụng phải tôi trước thì có, còn không mau xin lỗi hả? -nó gắt lên
-cô nói ai mắt nhắm mắt mở hả ,có cô mắt để sau lưng đụng phải người ta đó ,còn không mau biến đi hả - hắn vừa nói vừa chỉ vào mặt nó rồi thản nhiên bước đi .nó không nhịn được nửa chạy lại trước mặt chặn hắn lại rồi đấm một cái vào bụng hắn và cầm cái giỏ đập cho hắn một cái xong bỏ chạy thiệt nhanh không để cho hắn kịp phản ứng gì. nó vừa chạy vừa quay lại nói
- đáng đời anh ...đồ con sâu - cấm đầu chạy mà không nhìn nên nó lại đụng phải một tên con trai khác ,tên này mặc đồ vét đen có vẻ lịch sự hơn tên lúc nảy ,cũng may anh ta kéo tay nó lại không thì nó đã nằm dài trên nền gạch rồi .nó sợ tên kia đuổi theo kịp nên vội xin lỗi anh ta rồi chạy một mạch ra ngoài . anh ta lắc đầu mỉm cười rồi đi tiếp
tên con sâu kia thì vẫn đứng chết trân vì bất ngờ ( xưa nay chưa bị con gái đánh mà ) nguoi mặt đồ vét lúc nãy tiến lại gần tên con sâu thắc mắc
- em với cô bé đó quen nhau à? - người này là anh của con sâu đó ,tên kiệt.
-ai quen với con bò đó chứ ,vừa xuống máy bay đã gặp phải con điên rồi , bực bội quá- và đây là anh min nhà ta
- thế em làm gì mà người ta đánh em hả? -kiệt
-thì con điên đó đụng phải em ,bắt em xin lỗi nhưng em không làm ,sao đó thì anh thấy rồi đó- min kể trong sự tức giận
-hahaha em anh mà cũng chịu thua con gái à ?- kiệt cười trêu min
-anh thấy mà không bắt nó lại dùm em giờ còn chọc em nửa à?- min la ó
- thôi thôi anh xin lỗi được chưa .giờ thì đi về ,anh đói quá rồi -kiệt nhỏ nhẹ
Ra đến ngoài mina nhìn dáo dát tìm gia đình nó
-MINA- chị nó gọi ,vậy là cả nhà vui vẻ đứng tám mà quên cả lối về ( hihi ) cho đến khi anh rễ nó lên tiếng
-thôi mình về đi ,mọi người chờ con đi lấy xe - nói xong anh rễ nó chạy đi lấy xe . anh em của tên min giờ đã về tới nhà .
30 phút sau cả nhà nó cũng về tới nhà ,nó không vội thay quần áo mà chộp lấy cái vali háo hức lấy quà cho mọi người .
-cái này cho mẹ nè .cái này cho chị nè. cái này cho anh hai nè. và cuối cùng cái này cho cục cưng của út nè- nó ríu rít
-woh cám ơn con nghen - mẹ nó vui vẻ với chai nước hoa trên tay
-trời ơi đẹp quá , cám ơn út cưng nhe -chi nó thích thú cùng đôi giày cao gót
-con cám ơn út- đứa cháu yêu của nó ngoan ngoãn đứng lên khoanh tay lại cám ơn nó .
-woah út mua cho xu mấy bộ đồ đẹp quá hen ,có cả giày và búp bê nửa nè- chi nó cầm hết cái này tới cái kia khen
-hihi - nó cười trừ
vậy là cả nhà nó ăn uống và tám cho tới 11h mấy .cũng hơn một năm rồi không gặp mà .tên min lúc này thì nằm trên giường nghĩ lại sự việc xảy ra lúc chiều ,hình ảnh con đầu bò (mina ) cứ ám ảnh trong suy nghĩ của min ,làm min không cách nào ngủ được dù rất mệt vì đã trải qua mười mấy tiếng ngồi máy bay ,kiệt lúc này thì đã chìm sâu vào giấc ngủ ,làm việc ở công ty rất mệt nên có thời gian rảnh là ngủ ngay , con người này rất lịch sự và dịu dàng (con trai 100% nha) nhưng nếu bị làm phiền lúc ngủ thì chẳng khác nào con cọp đang đói cả.

tại căn phòng màu xanh dương (xanh lợt chứ không phải đậm nha) lúc này ,nó đang nằm trên chiếc giường màu xanh lục nhạt cạnh chiếc bàn học màu hồng ,nó cũng không ngủ được vì mãi nghĩ đến chuyện đụng phải con sâu ở sân bay lúc chiều , bỗng một nụ cười thoáng qua trên môi nó , nó cũng không hiểu mình vừa làm gì nửa. nghĩ đến cái mặt đơ ra của hắn khi bị nó đập cho một vố thì nó bật cười như điên .nó sựng lại vì nhớ ra một việc ,nó ngồi dậy mở cái giỏ đang để trên bàn học và lấy cái bóp ra .nó mở ra xem với hy vọng tìm được chút thông tin gì đó để trả cho người ta .nó rút trong bóp ra một cái thẻ
-giấy chứng minh à ?- nó lẩm bẩm
-để xem có tìm được gì không - nó tiếp tục nhìn GCM (giấy chứng minh )
-woah cũng đẹp trai nhỉ, nhưng sao nhìn quen quen ta , mình đã gặp ở đâu nhỉ ? - nó châu mày suy nghĩ
nó tiếp tục bất ngờ - gì đây ,cùng năm sinh với mình sau ,còn cùng tháng nửa à?-
nó thở phào nhẹ nhỏm - haizzz cũng may là không cùng ngày nhỉ.-
-Cao Gia Bảo...Cao Gia Bảo ...một cái tên đẹp - nó lặp đi lặp lại cái tên (chắc các bạn biết chuyện gì sắp xảy ra rùi đúng không hihi) . nó tiếp tục tìm trong bóp
-cái gì đây ? số điện thoại sao ? -nó lẩm bẩm khi tìm thấy tờ giấy có ghi số điện
-là của ai nhỉ? của chủ nhân cái bóp sao? nhưng sao lại để số điện thoại của mình trong bóp nhỉ - nó tiếp tục lẩm bẩm
-thôi cứ gọi hỏi thử ,biết đâu đúng thì sao - nó dứt khoát và tất nhiên là không chừng chừ gì nửa cầm điện thoại lên bấm gọi ngay mà không thèm để ý bây giờ đã 12h mấy rồi ( ngốc hết sức )

-♪ ...♪ ...♪ alu ..ai ..vậy? -một tên con trai bắt máy và trả lời với cái giọng đang ngáy ngủ
-cho hỏi số điện thoại này là của....tút tút tút- nó chưa nó hết câu thì người con trai đó tắt máy . nó bực bội thải điện thoại sang một góc xém chút nửa là rơi khỏi giường rồi .nó nằm xuống gát tay lên trán rủa thầm - cái tên đáng ghét ,chị gọi để trả đồ mà còn bài đặt không nghe thế thì chị giữ luôn ,đừng mong chị trả nhé hứ- nằm lăn qua lộn lại vẫn thấy không ổn nó quyết định gọi lần nửa .
tiếng nhạc lại vang lên -♪..♪..♪ cái gì nửa ? -tên con trai khó chịu bắt máy
nó cố bình tĩnh - cho hỏi ....tút tút tút- anh ta tắt máy lần nửa. đầu như bốc khói ,giận điên người cầm điện thoại lên bấm lại số điện thoại lúc nảy ,lần này nó không để cho anh ta nói câu nào liền hét lên khi anh ta vừa bắt máy
-nè cái tên bất lịch sự kia ,sao mà khó ưa quá vậy hả ?người ta có ý tốt gọi cho anh để trả đồ lại mà chảnh chẹ không thèm nghe người ta nói hả? đồ làm biếng ,đồ con heo ,đồ côn trùng ,đã vậy tôi không thèm trả anh nửa cho anh tìm chết luôn , đồ con heo mập ...tút tút tút - ( đúng là giận quá mất khôn ,chưởi nhiều câu lãng nhách )nói xong , đúng hơn là sao khi chưởi xong nó quăng điện thoại lên bàn học rồi nằm phệch xuống giường ,để lại một đóng khó hiểu cho anh ta. người con trai kia thì đơ người ra ngồi nhìn chằm chằm vào điện thoại cầm trên tay chẳng hiểu gì .mấy phút sau lấy lại bình tĩnh anh ta cầm điện thoại lên gọi lại số lúc nảy ( của mina) để hỏi cho rõ.tiếng nhạc vang lên ,nó chồm tay lấy cái điện thoại và bắt máy mà không thèm mở mắt xem ai gọi
-alo ,ai vậy ?- nó nhỏ nhẹ
-xin lỗi số điện này của ai mà lúc nảy gọi cho tôi nói gì mà tôi không hiểu gì cả - anh ta hỏi nó
nó vội đưa điện thoại ra trước mặt xem số thì máu nó lại sôi lên khi biết mình đang nói chuyện với con heo lúc nảy không do dự gì nửa nó hét vô điện thoại - anh còn dám gọi cho tôi nửa à con heo mập , anh biến đi dùm cái -
-nhưng mà...- anh ta chưa kịp nói gì thì nó cúp máy, lần nửa để lại cho anh ta một núi câu hỏi. nó tắt nguồn rồi ngủ một hơi tới sáng . còn anh ta thì gọi đi gọi lại cho nó mà không được, mệt quá anh ta củng thiếp đi ngủ luôn.8h sáng ngày thứ hai
nó mở mắt ra tươi cười bước khỏi giường ,vệ sinh cá nhân .sau đó tiến lại tủ đồ chọn ngay một chiếc quần jean ngắn và một chiếc áo thun ba lỗ trắng ,tóc cột cao ,vui vẻ ra khỏi phòng

nó nịnh nọt - mẹ, mẹ ngủ ngon không ?
mẹ nó trả lời bằng một nụ cười tươi . vừa lúc chị nó cũng từ phòng bước xuống

- chị hai -nó linh hoạt

- ừ ,em ăn gì chị đi mua luôn cho nè - chị nó hiểu ý

như chờ có vậy - em muốn ăn phở ,xoài , dưa hấu và bánh plan -

- em chờ chút chị đi mua - ỷ được cưng chiều nên làm biếng ,không chịu đi ra quán ăn mà bắt mua về mới chịu . nó ngồi xuống ghế chộp lấy cái gối hình con heo rồi mở điện thoại lên ,trên tay đang cầm ly nước cam vừa mới uống thì

- phụt - bao nhiêu nước cam trong miệng không chào mà đi

-cái gì vậy nè - nó sửng sốt khi thấy màng hình điện thoại bây giờ xuất hiện bao nhiêu là tin nhắn . bất ngờ không phải vì lượng tin nhắn mà điều làm nó choáng ở đây là tất cả tin nhắn điều cùng một người gửi và không ai xa lạ chính là con heo nó đấu khẩu tối qua . những tin nhắn đó không có gì khác lạ tất cả điều nói lên một nội dung '' cô là ai ?'' .
nó vừa đọc xong mớ tin nhắn thì anh ta gọi đến ,trong đầu nó nghĩ thầm
''' tên này to gan nhỉ ,còn dám gọi cho bà hả ? vậy thì để bà dạy cho cháu một bài học'''
nó bắt máy không để cho anh ta kịp nói năng gì , dồn hết công lực hét vào điện thoại

- cái con heo vô duyên , mồm thối ,bụng bự ,mặt bư , háo ăn háo ngủ kia .anh còn dám gọi cho tôi nửa hả ? mới sáng gặp phải anh là thấy xui xẻo cả ngày rồi ,làm ơn đừng phiền tôi nửa ,biến đi cho trời quang mây tạnh , còn đồ của anh hả ra bãi rác mà tìm về -

với bấy nhiêu phần công lực của nó anh ta lập tức đưa điện thoại ra xa chứ nếu liều mạng tiếp nhận giọng nói 'ấm áp ,ngọt ngào ' đó thì chỉ có đường đi khám tai thôi . Cứng Họng là hai từ dùng để nói lên trạng thái anh ta hiện giờ ,không để cho anh ta thanh minh gì nó lập tức tắt điện thoại ngay . chị nó cũng đã mua phở về . vừa mới hao công tốn sức khá nhiều nhìn thấy tô phở bốc khối mà mặt nó sáng rực cộng thêm bịch xoài treo lủng lẳng trên tay chị nó ,bao nhiêu nước trong mồm thi nhau mà chảy ( kinh con nhỏ này quá : t/g) rồi còn dưa hấu , bánh plan làm bao nhiêu bực bội trong lòng điều tan biến , quăng luôn cả chuyện vừa xảy ra vào xọt rác . nó chạy ù xuống nhà bếp quơ lấy đôi đũa và cái muỗng bắt đầu ngấu nghiến ( cứ như bị bỏ đói 10 ngày rùi vậy : t/g ) ,đang ăn ngon lành thì điện thoại lại rung lên

- aiz... lại cái con heo này nửa - nó phàn nàn vì anh ta gọi lại ,đúng lúc nó đang xơi phở nửa

nó quạo - Gì Nửa Ông Già ? mới sáng mà không cho người ta yên à ? tính ám tôi hoài sao ? -


- cô bình tĩnh đã , tôi vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra cả ? - anh ta châu mày chời đợi lời giải thích từ nó

- anh còn giả ngu ở đây hả ? - nó đanh đá

- nè cô vừa phải thôi nha , tôi nhịn cô nhiều rồi đó , tôi làm gì cô hả ? tối qua khi không cô gọi cho tôi lúc nửa khuya , phá rối giấc ngủ của người khác , cô biết nó quan trọng thế nào với tôi không hả ? đâu phải như cô ăn rồi đi phá người khác, rồi sáng ra tôi gọi lại để hỏi cho rõ thì cô lại hét vào tai tôi , rốt cuột tôi mắc nợ cô gì hả - anh ta không nhịn nỗi nửa xổ một tràng .
đây vốn là người lịch sự nhưng sức người có giới hạn ,vô duyên vô cớ bị chưởi không điên mới là lạ . với tính khí nóng nẩy ngang bướng trời cho nó đâu để yên

- anh lớn tiếng với ai hả ? giấc ngủ chỉ quan trọng với mình anh chắc ? anh mới là người đi phá làng phá sớm đó . tôi gọi là vì muốn trả đồ cho anh vậy mà còn không thèm nghe ,sáng ra đã ám người ta rồi , giờ đang ăn cũng bị anh quáy nhiễu , Hỏi Có Tức Không Hả ? - cuối câu nó hét lớn

- cô bảo trả đồ gì ? tôi có cho ai mượn gì đâu ? - anh ta xuống giọng

- thì đồ của anh chứ đồ gì , không phải mượn mà là mất - nó khinh khỉnh

- tôi ? tôi có mất gì đâu - anh la lí giải

- anh nói sao ? anh ... không mất gì à ? - nó chưng hửng

- ừ -anh ta khẳng định

- vậy anh không bị mất bóp tiền nào à ? - nó gặn hỏi

- không ..hihi- anh ta cười

- không phải anh để quên bóp tiền trên máy bay sao ? - nó hỏi tiếp tìm hy vọng vì biết mình sắp bị hố ( hihi)

- không bé ơi - anh ta khẳng định lần nửa và vẫn cười nảy giờ

- vậy anh cũng không phải tên Gia Bảo gì đó luôn à ?- nó hỏi khi nhớ tới tờ GCM

- Gia Bảo à ? không ...tôi nhớ...mình tên Kiệt mà - vậy là các bạn biết mina nhà ta đã đấu võ mồm với ai rồi nha

- hả ? - nó mém xỉu , thầm nghĩ '' rắc rối to rồi ''

- haha...không phài anh đâu bé ơi ...haha em nhầm rồi - kiệt vừa nói vừa cười như điên

- cười gì mà cười .....xin lỗi - mặt nó đỏ bừng bừng vì bị hố một cú quá lớn , giận điên người vì bị chọc quê , nhưng biết mình sai nên nó không cải nửa .

nó đánh nhanh rút gọn - nếu không phải vậy chào anh -

nói xong nó tắt máy không cho kiệt trả lời rồi ôm mặt la

- aaaa quê quá đi - mặt nó giờ chẳng khác nào con khỉ bị giựt mất chuối
nó buồn quay qua nhìn tô phở ''' nguội ngắt ''' không ăn nổi nửa nó đem vào trong đổ vào xọt rác

- hahaha - không ai khác chính là tiếng cười của anh kiệt , kiệt vẫn đang cười sặc sụa trên giường ( hôm nay ông chủ Gia Kiệt đi làm muộn ) .

như chợt nhớ ra điều gì kiệt không cười nửa mà lẩm bẩm mãi , bắt đầu độc thoại :

- Gia Bảo ? Gia Bảo ? sao nghe quen quen vậy ta ? hình như nghe ở đâu rồi nhỉ - kiệt châu mày suy nghĩ

-chờ đã ...em mình tên Gia Bảo mà - bó tay ông này

- cô bé nói nhặt bóp trên máy bay tức là từ nước ngoài về ... mà em mình cũng mới về ngày hôm qua - lí luận logic nhỉ

- mà nó cũng nói với mình mất bóp tiền - giờ mới biết
không do dự gì nửa kiệt cầm điện thoại lên gọi cho nó . vừa bị quê một phen ,vẫn còn chưa hết bực bội ,lại thấy kiệt gọi nửa nên nó trả lời bằng một giọng hết sức êm tai

- gì nửa ông nội - từ ông già trở thành ông nội luôn (hihi)

- là anh nè , còn nhớ không , đâu phải ông nội - anh kiệt ngây thơ ngu ngơ

- biết rồi , gọi tôi có chuyện gì nửa - nó giọng lạnh lùng

- à không có gì quan trọng chỉ là... anh biết chủ nhân cái bóp em nhặt được là ai thôi - dòng do tam quốc dử

- sao lúc nảy anh nói không biết mà , à...hay là ...- nó ngập ngừng

- hay là sao hả cô bé - kiệt hí hửng chờ nó nói tiếp vế câu còn lại

- ai cho anh gọi tôi là cô bé này cô bé nọ hả? - nó không nó tiếp câu bỏ dở mà mốc méo kiệt

-thì tại em gọi anh bằng anh nên anh mới kêu vậy thôi , hay là sao em nói tiếp đi - kiệt nôn nao

- hứ có vậy cũng không hiểu ,ý của tôi là anh nghe nói tôii nhặt được ví tiền nên nổi lòng tham nhận bừa - nó sắc bén

- nè anh là người tốt 100% đó nha - kiệt tự tin

- làm sao tôi tin được chứ , anh chứng minh lời nói mình đi - nó chu mỏ

- nè nhé lúc nảy em nói tên Gia Bảo gì đó đúng không - kiệt hỏi nó

- ừ ...rồi sao - nó lạnh lùng

- sao em biết cái tên đó - kiệt hỏi tiếp

- thì tôi thấy trong giấy chứng minh - nó đáp

-ừ vậy anh hỏi tiếp nè ,có phải tên đầy đủ là Cao Gia Bảo không ? - kiệt đắc ý

- sao anh biết ? - nó nghi ngờ

- thì anh đã nói anh biết người đó mà - kiet

- rồi gì nửa ? - nó giụt

- ngày tháng năm sinh là 4 / 10 / 94 không ? - mượn tạm ngày này nhé các bạn

- đúng rồi - nó bất ngờ

-anh với người đó quan hệ thế nào ? quen biết lâu chưa ? thân không ? bạn hay thù ? - nó vô duyên ( hihi)

- từ từ đã , em hỏi gì ghê thế , cứ như cảnh sát điều tra tội phạm vậy - kiệt thoáng cười trước thái độ của nó

- không trả lời thôi ,cằng nhằng gì - nó đanh đá

- thì từ từ em hỏi thế ai trả lời cho kịp- kiệt

- mệt quá ,không nói thì thui ,khỏi trả đồ , nói nhiều quá làm gì , không sợ gió vô đau bụng à ? - nó sắc bén

- thì anh trả lời nè , quen nhau lâu rồi ,rất thân , là bạn chứ không phải thù , được chưa ?- kiệt lắc đầu

- lâu là lâu bao nhiêu ? - nó cố ý kéo dài thời gian với ý nghĩ '''cho em tốn tiền đt chết luôn hahaha ''

- 17 năm , đủ thân chưa- kiệt

- sao lâu dữ vậy ? anh mắc nợ tiền nhà tên này hả - nó cay độc

- trời bó tay suy nghĩ của em luôn ,thì tại vì nó là em anh mà - kiệt cười khoái chí

- thật vậy à ? thôi tạm tin vậy - nó

-tất nhiên phải tin rồi ,vậy em trả lại cho anh được chứ ?- kiệt hí hửng

- được ,nhưng trả bằng cách nào đây ? - nó bình thản

- thì em cứ chọn chổ nào rồi hẹn giờ ra gặp thôi - kiệt linh hoạt

- ừ vậy lát nửa gặp ở quán kem tino đi - mượn tạm tên này nhé

- lát nửa không được vì anh còn đi làm nửa ,nên chiều 3h nhe - kiệt hỏi

- ừ - nói xong nó liền cúp máy
kiệt lắc đầu cười rồi gọi điện kêu min sang phòng anh , đàng xa một người mặc chiếc quần shot và áo thun trắng ,đầu tóc như ổ quạ từ từ bước vô phòng kiệt

-gì vậy anh hai - min lên tiếng, đang ngủ mà bị kiệt gọi dậy nên không kip chỉnh chu quần áo

- em đang ngủ mà , có chuyện gì mà kêu em giờ này vậy ?- min tiếp tục

- có chuyện anh mới gọi chứ - kiệt

- cái bóp em anh kiếm được rồi - kiệt tiếp

- ở ...lâu...dạ - min vừa ngáp vừa hỏi , mất hình tượng hết rồi hihi

- thì em để quên trên máy bay có người nhặt được gọi tới trả em chứ đâu - kiệt giải thích

- vậy anh đi lấy dùm em đi - min năn nỉ

- không được chiều em phải đi lấy với anh , đồ của em làm sao anh biết - kiệt ra lệnh

- chiều em có hẹn đi chơi rồi ,anh đi dùm đi - min năn nỉ

- anh nói rồi đó ,chiều anh về nhà đón không được bỏ trốn đó - kiệt hăm he

- đi thì đi nhưng em đi xe riêng đó ,em đâu phải con nít đâu mà anh phải đón chứ - nói xong min quay lại bỏ về phòng ngủ tiếp , kiệt thì chuẩn bị đến công ty ...
Chương 2 : Hội Ngộ
3h tại quán kem Tino .trên lầu 1, có một cô gái tóc xõa dài đen mượt đưa ra trước ngực , mắt đượm rõ vẽ giận dữ , môi bậm lại thật chặt như muốn ăn tươi nuốt sống ai đó ,khoát trên người là chiếc áo sơ mi trắng tay áo dài làm bằng loại ren mỏng được săng lên tới chỏ tay .vạc áo nằm gọn gàng bên trong chiếc quần jeans được người thợ may khéo léo cắt rách vài chỗ , đôi chân không đi giày cao gót như những cô gái khác mà thay vào đó là đôi giày thể thao trắng xinh xắn và năng động . đang ngồi xơi kem một mình ,thình lình cô gái lấy trong giỏ ra cái điện thoại bấm bấm gì đó rồi kê vào tai ,nhếch miệng nói với người bên kia

- cái tên chết tiệt này , anh có đến hay là không hả ? - tiếng thét đấy chính là mina hiền lành ,dịu dàng đó các bạn

- anh đang trên đường tới bé chờ chút nha ,tại anh không biết đường mà - kiệt nhăn mặt như khỉ ăn ớt

- cho anh thêm 15 phút nữa ,không đến là tôi về - nói đoạn nó cúp máy

trở về bên kiệt ,lí do làm anh trể hẹn đang lù khù chậm chạp bước ra khỏi nhà

-em nhanh lên dùm chút coi -kiệt hối min

-thì ra rồi nè ,gấp gì chứ - min bình thản bước ra xe

- bây giờ 3 giờ rồi mà em nói là không gấp hả ? em có muốn lấy đồ lại không vậy ? - kiệt bực bội tính bất cần , lề mề của min

-thì bây giờ đi nè , cằng nhằng nóng nảy nhiều quá mau già lắm đó - min bình thản châm chọc thằng anh

Hai anh em mỗi người một chiếc xer ồ máy phóng thẳng ra đường kiệt thì dáo dát đảo mắt nhìn hai bên đường tìm kiếm chữ Tino , min thì nghêu ngao du hí nhìn ....đồ ăn + gái đẹp . kiệt quay sang thấy đứa em mình cũng đang tích cực ''tìm '' nên không nói gì quay lại tiếp tục hành trình tìm kiếm của mình , hơn 10 phút trôi qua kiệt đang nôn nóng thì ''trời không phụ người hiền '' quán kem mang tên Tino đã ở ngay trước mặt ,kiệt quay qua gọi min rồi cùng lao thẳng tới quán . cả hai dừng lại trước cổng mọi ánh mắt điều dồn vào cả hai anh em , có lẽ đã quen với việc này nên hai anh em không lấy làm lạ , hai người gửi xe rồi bước vào trong ,các cô gái ở đây dường như điều bị hai hoàng tử cướp mất trái tim , hai người đi đến đâu thì mọi ánh mắt dõi theo đến đó . kiệt lấy ra chiếc iphone trắng gọi cho mina



- em đang ngồi ở đâu vậy ? -kiệt lịch sự

- lầu 1 - nó cộc lốc



kiệt và min tiến lên lầu 1 . chỗ này có tất cả hơn 5 bàn cộng một bàn bida chơi miễng phí nên phần lớn trên đây là nam nhi ,nữ nhi lác đác chỉ có vài người thôi . kiệt nhìn một vòng phát hiện ra ở đây chỉ có một người ngồi một mình và là con gái nên kiệt lôi min tiến lại người đó



kiệt hơi cuối người lịch sự hỏi - có phải em là người nhặt được bóp tiền không ? -



người đó không vội trả lời kiệt cũng không thèm nhìn kiệt lấy một cái tiếp tục đưa muỗng kem vào miệng , ăn ngon lành tự nhiên như không có chuyện gì xảy ra . min lúc này mới bắt đầu nhìn tới nó , thấy thái độ khó ưa đó của cô gái min tỏ ý không thíc tính đi lại dạy một học nhưng kiệt vội cảng lại



kiệt kiên nhẫn , hỏi lại lần nửa - em có phải là người đã nhặt được bóp tiền không ?-



người đó vẫn im thinh thít . vẫn tự nhiên ăn kem , mắt luôn luôn nhìn ra ngoài đường nên cả hai anh em min và kiệt vẫn chưa nhìn thấy mặt cô gái . min không nhịn được nửa ,nỗi trận lôi đình , dùng chân đá vào ghế cô gái đó một cái rồi đập tay lên bàn quát lớn



- cô tỏ thái độ gì vậy hả ? cô nghĩ mình là tổng thống chắc -



lúc này cô gái mới giật bắn người đứng phắt dậy quay mặt lại thét vào mặt min



- anh làm cái quái gì vậy hả ? -



vừa nói cô gái vừa đưa tay lên lấy ra từ lỗ tai một tai fone màu đen , ra là nảy giờ cô gái nghe nhạc nên không biết có người đến , người đó dẹp tai fone và mp3 vào giỏ sách rồi nhìn hai người đối diện . min và kiệt từ nảy giờ đứng im lặng theo dõi từng động tác của cô gái đó , đặt biệt là min rồi trong khoảnh khắc ngắn ngủi sáu mắt nhìn nhau , như đã nhận ra nhau lòng họ ,à đúng hơn là lòng min và cô gái đó bất giác trào lên lòng ...thù hận . cả hai đưa tay lên chỉ vào mặt đối phương , mắt mở ra đầy kinh ngạc



- LÀ CÔ + LÀ ANH ? - cả hai đồng thanh hét lớn

sau một vài giây lấy lại bình tĩnh min khoanh hai tay để trước ngực , mặt nghênh nghênh nhìn nó ( mina)


- ra là con bò điên hôm bửa à ?-

- ơ con sâu rớm này ..sâu mà cũng biết nói chuyện à ? -nó cũng không vừa

- cô ! lạ nhỉ bò không ăn cỏ ra đây ăn kem à ? - sau vài giây ' cứng họng ' vì câu nói của nó min liền trả đũa

- sâu ..mà cũng có tay chân mắt mũi nhỉ .cái này là là do đột biến à ? - nó bỏ mặt câu nói của min tiếp tục chỉ chỉ vào người min và phán ra những câu châm biếm

- đúng ra bò điên đâu được thả ngoài đường anh nhỉ , thế nào cũng có người tới bắt về thôi- min nhìn nó nói rồi quay sang kiệt như tìm đồng minh


kiệt không nói gì ,cười cho qua rồi tiếp tục đứng im lặng theo dõi màn kịch đang tiếp tục diễn ra , đặt biệt kiệt nhìn nó hơi nhiều có vẽ rất thích tính cách và hình ảnh lúc nó và min đấu khẩu


- anh đó , phải biết thân biết phận mình ở trong rừng ăn lá cây rồi làm kén biến thành bướm chứ ,ra đây bon chen làm gì thế - nó khinh khỉnh ,

- ngôn ngữ loài bò có khác nhỉ ? - min nhìn nó đầy vẻ khinh thường

- nếu anh nói vậy anh cũng là bò rồi . chứ không sao anh hiểu được tiếng bò , mà quanh đây đâu có con bò nào , anh nhìn gà hóa cuốc à ? đi khám lại mắt đi - nó không nhịn một câu nào

- cô ! ở đây không ai cho cô cỏ đâu , mau về chuồng đi - min vừa nói vừa chỉ tay ra phía cổng , ý là đuỗi nó về

- ơ hay tôi đến đây ăn kem chứ không ăn cỏ , còn nếu anh muốn tôi có thể nói nhân viên bán chậu hoa này cho anh ăn , chứ ở đây không ai bố thí cho đâu - nó chỉ sang chậu hoa hồng kế bên


min vừa chỉ tay vào mặt tính đấu tiếp thì bị kiệt ngăn lại , vì nếu cứ mặc hai người này thì chủ đề bò và sâu , cỏ và lá cây không biết bao giờ mới dừng lại .


kiệt kên tiếng - chúng ta có duyên nhỉ !-

nó nhìn kiệt châu mày suy nghĩ - anh là ? -

kiệt nhắc cho nó nhớ - à anh là anh của con sâu rớm này ,cũng là người hôm trước em đụng phải ở sân bay sau cuộc chạm mặt với nó- kiệt chỉ sang min

- à à à ..ra là anh , mà ....ủa...sao hai người tới đây - nó ú ớ

- thì anh tới nhận lại đồ , em có phải người nhặt được cái bóp không - kiệt cười thiệt tươi

- hửm ...là ..anh sao ? vậy có nghĩa cái bóp này là của....- nó chỉ tay liếc nhìn min rồi nhìn kiệt

kiệt không trả lời thẳng cho nó biết mà chỉ cười cười rổi gật đầu


- đồ khắc tinh khó ưa xấu xí - nó lẩm bẩm đủ để mình nghe

-em nói gì- kiệt thấy miệng nó lép nhép kiền hỏi

- à không có gì - nó lắc đầu lia lịa

- nhưng thật tiếc cho anh quá , anh như thế mà có đứa em thế này - nó nhìn min lắc đầu chán ngản nói tiếp

- tôi thế nào hả - min nhìn nó mặt đỏ bừng bừng vì tức giận nảy giờ


- không biết hả , để tôi nói nói cho nghe . anh là một kẻ vô phép vô tắc mà nghĩ mình lịch sự đàng hoàng , đần độn mà nghĩ là mình thông minh ,xấu xí mà nghĩ là mình đẹp , con sâu mà tưỡng là con người - câu cuối nó trừng mắt nhìn min nghiến răng nói từng chữ thật lớn thật rõ


- cô ,cô biết gì về tôi mà nói chứ - min khó chịu


- biết chứ ,lúc ở sân bay anh đụng tôi mà không xin lỗi là mất lịch sự . mới vừa nảy anh không chào hỏi tìm hiểu nguyên nhân mà xông lại đập bàn đá ghế vừa bất lịch sự vừa ngu ngốc đần độn . và...- nó nhìn min cố tìm điều thứ ba nó vừa nói
nhưng bất chợt nó thấy min thật đẹp trai , quả là nó đã sai điều này ,nó còn thầm nghĩ ''' ai làm bạn gái tên này chắc sẽ tuyệt lắm ''' nhưng nó vội lắc đầu thổi bay đi ý nghĩ đó trở lại bình thường

- vậy đó ,nhiêu đó cũng đủ cho anh rồi - nó liếc min
cái con bò điên này - min trừng mắt nhìn lại nó

- được rồi mọi người đang nhìn hai đứa kìa- kiệt đưa tay ra hiệu kêu hai đứa ngồi xuống hai đứa đưa mắt nhìn xung quanh đúng là mọi người đang nhìn vào chỗ nó nên cả hai ngoan ngoãn ngồi xuống nhưng vẫn không quên ném cho nhau những cái nhìn ''thân mật ''


cả ba người đã ngồi vào bàn , nó và min thì vẫn đang bực bội khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận , riêng kiệt thì mắt mở trao tráo đờ đẩn nhìn những chiếc ly được đặt trên bàn rồi dịch chuyển mắt lên nhìn nó ý như muốn hỏi ''' mình em ăn hết chổ này đó hả ? '''
như đọc được câu trả lời của kiệt nó cười cười vẻ ngại ngùng rồi lên tiếng

- gì mà nhìn ? không tin à ? -

kiệt khẽ cười mặt vẫn ngu ngơ nhìn nó rồi khẽ gật đầu , lúc này min mới để ý tới cuộc đối thoại và vẽ mặt của thằng anh , nảy giờ lo bấm điện thoại nên vẫn chưa hiều chuyện gì

min ngơ ngắc ngờ nghệch hỏi nó- tin gì ? -

nó gắt gỏng - ai nói chuyện với anh -

min không trả lời câu nói của nó mà nhìn nó bằng con mắt sắc lạnh rồi quay sang kiệt hỏi

- chuyện gì ?-

kiệt cũng không trả lời mà đưa tay chỉ lên bàn , theo phản xạ tự nhiên min nhìn theo tay của kiệt , tiếp tục vẽ mặt ngây thơ vô 'số' tội

- sao ?- min tiếp tục hỏi

- bình thường em thông minh lắm mà , chỉ vậy mà còn không hiểu - kiệt bình thản nhìn thằng em


- anh muốn chết hả - min thét vào mặt kiệt

- tôi đã nói là anh ngốc rồi mà , có vậy cũng không hiểu - nó thêm dầu vào lửa


- thôi em đừng chọc nó nửa , nó mà điên lên là anh em mình không ngồi ở đây được nửa đâu - kiệt làm vẽ mặt sợ sệt

- chuyện gì vậy anh - nó lấy tay che miệng hỏi nhỏ kiệt

- nó điên lên là chỗ này không còn lành lặn đâu - kiệt cũng che miệng trả lời nho nhỏ cho nó vừa đủ nghe

-ghê vậy sao - nó chu mỏ

- hai người nói gì đó - min bực bội lên tiếng

- không có gì - kiệt xua tay lắc đầu

min không nói cũng không nhìn kiệt hay mina mà nhìn lên bàn rồi đưa tay chỉ chỉ điếm điếm

- 1 ly -

- 2 ly-

- 3...4...5...8 ly - điếm xong nó ngước lên nhìn mina

- là mình cô ăn hả - đến giờ min mới biết

- không được à ?- nó nghênh mặt

- hiểu rồi cô không phải bò mà là heo lai bò mới đúng - min vừa lắc đầu vừa phán cho nó một câu như sét đánh ngang tai


- anh nói gì hả ? vừa phải thôi nha đồ con giun đội lớp con sâu kia - nó không quên móc lại min


- không phải heo lai bò mà một mình cô ăn bao nhiêu đây à?- min bình thản


- chỉ là kem thôi mà , vào tới miệng là... sẽ tan thành nước thôi , đó chẳng qua là....à là một cách uống nước của tôi thôi - nó hơi ấp úng


- cách uống nước của em đúng là đặc biệt thật - kiệt cười vui

- biện minh - min chen vào

- thôi giờ vô vấn đề chính đi nhé - kiệt nhớ ra li do mình đến đây
- trả đồ đi ,nói nhiều quá rồi đó - min tiếp tục chen vào


- anh là người nói nhiều nhất đó- nó chỉ tay vào mặt min trừng mắt


-thôi dừng lại đi , cãi nảy giờ rồi mà không mệt à ? em đó nhường con gái chút đi , còn em thì trả lại bóp cho anh được không ?- kiệt quay sang min la rồi quay lại nhìn nó


- được thì được thôi , nhưng cái tên giun lai sâu này phải làm cho tôi 3 điều - nó khoanh tay mặt khinh khỉnh


- cái gì ? sao tôi phải làm cho cô chứ? đó là đồ của tôi ,tôi lấy lại là chuyện đương nhiên ,cô không có quyền gì ra điều kiện cả- min lí lẽ


- được vậy tôi không trã nửa ,tôi đem về vứt vào xọt rác là xong xem như tôi chưa từng thấy nó ,anh cũng có cớ gì bắt tôi trả cả - nó ranh ma


- lũ con gái điều như nhau cả chẳng có gì tốt cả - tên này quơ đũa cả nắm (t/g : phải xử tội mới được )


- anh xiên xỏ ai hả ? chẳng qua thấy cái mặt khó ưa ,ngốc nghếch , tiểu nhân như anh nên mới làm thế để trừng phạt ,dạy dỗ lại anh thui , làm hay không tùy anh - nó bình thản


- cô mới là tiểu nhân thừa nước đụt thả câu . tham lam , nham hiểm độc nhất đó - min cuối xuống áp sát vào mặt nó


- được đã mang tiếng tiểu nhân thì làm cho đến cùng luôn , trong bóp anh tiền hình như không ít nhỉ , còn có thẻ tính dụng nửa , không có nó xem anh sống thế nào ,chứng minh thư cũng có thể dùng khi cần thiết , còn tấm ảnh kia làm gì nhỉ - nó đưa ra một tràng dẫn chứng cho min nghe


- cô được lắm , muốn gì cứ nói đi - min xuống giọng , sắt mặt liển thay đổi 180 độ khi vừa nghe nó nhắc đến tấm hình gì đó


- có khó khăn gì đâu mà khó chịu vậy ? - nó cười khoái chí


- nói nhanh đi - min thét lớn ,


- thứ 1 gọi tôi một tiếng chị và xin lỗi tôi , tất nhiên là cả tiền kem này nửa - nó hí hửng


- cô ...- min cố nén tức giận


-có gọi không hả - nó đắc ý



kiệt vẫn ngồi im xem tình hình đang diễn biến , nhưng kiệt không cười nữa vì thấy đứa em mình bị chi phối bởi tấm hình kia trong đầu thầm nghĩ ''' chuyện đã qua lâu rồi mà em vẫn chưa quên sao''

trở về một năm về trước ,một buổi chiều êm ả , yên bình hơn bao giờ hết, một buổi chiều thơ mộng ,một buổi chiều lãng mạng với gam màu vàng cam khi mặt trời sắp lặn , gió nhè nhẹ thổi , hai hàng cây cao to bên đường càng làm khung cảnh thêm tuyệt vời hơn , xa xa là một lối rẽ nhỏ đi vào một cánh đồng cỏ rộng lớn , giây phút này càng đẹp hơn , tuyệt hơn đối với những cặp tình nhân đang yêu nhau .nhưng có ai ngờ ....chính buổi chiều đó , buổi chiều mà bất kể ai được nhìn thấy và cãm nhận cũng phải kêu lên vì thích thú , chính nó ..nó đã cướp mất đi ....một người con gái , một cô gái xinh đẹp dịu dạng có đôi mắt to , sóng mũi dọc dừa , làn da trắng mịn và đặc biệt là nụ cười trong sáng của cô , một nụ cười khiến bất cứ tên con trai nào nhìn vào cũng phải rung động , choáng ngộp. nhưng có ai ngờ cô gái hoàn hảo ấy đã biến mất mãi mãi trong cái khủng cảnh tuyệt đẹp ấy . và với một người nào đó , buỗi chiều ấy cũng đã trở thành địa ngục , địa ngục ngay tại trần gian này , nó đã cướp đi người con gái anh yêu nhất , người con gái đã đến thay đổi con người anh , biến hóa anh , giúp anh lột bỏ bộ áo giáp cứng cáp mà anh đã tạo lên lúc nhỏ , giúp anh tìm thấy cuộc sống này vẫn còn nhiều sắc màu , kéo anh ra khỏi bóng đêm . thế mà cái ngày hôm ấy đã đẩy anh trở về vị trí ban đầu ,lần nửa biến anh từ một người biết cười thành một người sắc lạnh , lấy đi một người hoạt bát dễ thương trả lại một kẻ máu lạnh khiến ai củng phải khiếp sợ , còn lấy đi vẽ thư sinh ngoan ngoãn thay vào đó là một kẻ hay đánh nhau , chơi bời quậy phá ,bất cần . từ hôm ấy anh đã không còn là anh của ngày hôm qua mà đã trở về với con người của anh lúc xưa , không cười ,ít nói , lạnh lùng , lặng lẽ sống như thế .
cho đến khi ......cho đến khi nó xuất hiện. kiệt hiểu min hơn cả chính bản thân min , nên thấy sự xuất hiện của mina làm kiệt thoáng vui ,vì ít ra nó cũng có thể làm cho min cười dù nụ cười đó không giữ được lâu , ít ra nó cũng làm min dao động dù min không hề phát hiện ra , ít ra nó cũng làm min đễ ý đến , chú tâm vào một việc cho dù việc đó là tìm cách trã thù nó (mina) , ít ra nó cũng giúp được đứa em đang chết dần trong đau khổ , tự dầy vò của mình . nhưng kiệt lo sợ một điều đó là việc mina dùng tấm hình đó để khống chế min , mà tấm hình đó chính là hình của Bảo Trâm ( tên cô gái min yêu lúc trước ) .
trở về với hiện thực nào :

kiệt khó khăn thốt ra - xin lỗi ..chị -

nó vờ như không nghe thấy - tôi không nghe anh nói gì hết . lớn chút đi -

min cắn chặt răng dằn từng chữ - xin...lỗi ..chị -

nó làm bộ thở dài mệt mõi - gì mà lí nhí trong miệng hoài thế , ai mà nghe cho được ?-

min giận dữ cố gắng kiềm chế để không đập nát cái bàn trước mặt

nhưng không thể kiềm chế được cái miệng nên quát thật lớn vào mặt nó - xin lỗi . chị hai . được chưa ?-

mina bất ngờ trước thái độ của min , vì mấy lần trước dù nó nói thế nào thì min cũng không giận dữ như vậy , và cũng không có gì làm min khuất phục nó cho đến khi nó nhắc đến tấm hình kia bất chợt trong lòng nó nhói lên một thứ cảm giác khó hiểu , mang một chút gì đó hụt hẩng pha trộn một ít ganh tị . nó cũng không hiểu được tâm trang của nó bây giờ là gì , nhưng nó không để cho sự hỗn loạn đó ngự trị lâu hơn một giây nào nửa , nó lấy lại vẽ lạnh lùng , sắc đá ,ngay lúc ấy điện thoại nó cũng rung lên , nó nhìn vào màn hình điện thoại rồi cười một nụ cười điểu .

nó nhìn thẳng vào min làm ra vẽ thích thú - giỏi lắm .. em ngoan -

min bực dộc - cô ..! - min không nói gì nửa , khuôn
mặt rõ sắc lạnh

kiệt vẫn ngồi im quan sát , kiệt nhìn min thoáng một chút xót xa ( một chút thôi nha ) ,rồi lại thoáng cười nhạt ( cũng chỉ là cười nhạt thôi nha ) trong suy nghĩ kiệt thoáng qua một câu ''' kì phùng địch thủ . em mình gập đối thủ nặng kí rồi , sau này chắc chắn gay cấn lắm đây '''
nó từ từ rút trong giỏ ra một cái bóp , nó mở bóp ra lấy tấm hình cất vào túi quần , rồi gấp cái bóp lại để lên bàn , không nói câu nào quay đi . kiệt đứng hình nhìn nó không hiểu , còn min thì chạy tới kéo tay nó lại

nó gắt lên - gì nửa ? tôi trả rồi đó -

min trầm giọng - còn tấm hình nửa .. cô không đưa thì đừng hòng rời khỏi đây - min lại hăm dọa

nó khiinh khỉnh , tuôn một tràng - ơ hay , này nhá

-thứ 1 : tôi nói trả bóp chứ không trả hình

-thứ 2 : vì anh chưa làm xong hai điều kiện kia nên tôi
phải giữ lại làm tin chứ

-thứ 3 : cái này cũng đâu ảnh hưởng gì , tiền và chứng minh thư chẳng phải tôi đã trả rồi sao ?

-thứ 4 : anh siết tay tôi đau quá đó

nó đáp trả một cách bình thản , nhìn thẳng vào đôi mắt phừng phựt lủa kia , cả người min lúc này toát ra một vẽ lạnh lùng đáng sợ , cả kiệt nhìn vào cũng phải e dè thế mà nó chẳng mải mai lo sợ
và rồi
- á á á .....- tiếng la thất thanh của min

nó vừa phập (cắn) một cái thiệt mạnh vào cánh tay min đang nắm nó , làm min giật mình buôn tay nó ra , tính 'xử đẹp ' nó thì ý nghĩ chưa được thực hiện đã phải lãnh tiếp đòn thứ hai của nó , nó dùng hết sức bình sinh đá một cái như trời giáng vào chân min , rất đau nên buột min phải co người lại ôm lấy chân , không để min lấy lại tinh thần ,nó cầm giỏ sách nện túi bụi vào lưng min , min chưa kịp phản ứng gì thì nó đã co giò chạy thụt mạng ra ngoài , phóng ngay lên chiếc SH đỏ
nó thở hổn hển ,ra lệnh - let's go - lập tức chiếc xe vọt đi với tốc độ kinh hoàng
Đưa ống kính trở lại hiện trường tí nhé ^^, min đang ôm..một cục tức to tướng . máu sôi 100 độ c , đứng dịnh tay cầm của cầu thang , nơi mà min vừa ' đọ sức ' với nó , trong lòng mang một mối thù ' không đội trời chung' với nó . kiệt thì không thể nhịn được cười , ôm bụng cười vật vã từ nảy tới giờ . min thấy anh trai mình cười hả hê ,càng điên hơn , chỉ muốn bóp chết nó ngay lập tức

min bước lại gần kiệt , lạnh lùng - anh cười đã chưa ?-

kiệt nghe mà sởn cả da gà , khựng ngay lại - ừ .. -

min tiếp ,giọng lạnh băng - rồi thì về thôi -

kiệt gọi nhân viên lại tính tiền

- dạ tám trăm lẻ năm nghìn ạ - cô tiếp viên nhìn kiệt và min cười

- cái gì , con này có phải là người không vậy trời - gọi người ta là bò lai heo mà còn hỏi câu này (t/g: thằng này vớ vẫn quá )

- cám ơn em - kiệt đưa tiền cho cô tiếp viên rồi đứng lên cùng min đi về , trong miệng vẫn lẫm bẫm '''ghê thiệt , đúng là ...hiệp nử 2k11 '''

hai anh em đã dẫn xe ra , min đội mũ bảo hiểm vào xong quay sang kiệt

min bảo - em đi vòng vòng chút, anh về trước đi -

rồi phóng như bay ra đường . kiệt trở lại tâm trạng xót xa nhìn min dần dần khuất bóng , rồi cũng cho xe lăn bánh về nhà

cùng lúc ấy , trên chiếc SH đỏ lúc nảy là một cô gái với khuôn mặt đáng yêu , vóc dánh chuẩn , mặc một chiếc đầm hồng nhạt đang điều khiển ' con tuấn mã ' phía sau cũng là một cô gái xinh không kém .

- lần này là chuyện kinh thiêng động địa gì nửa vậy ? - một giọng nói nhẹ nhàng vang lên từ cô gái mặc đầm , người này tên là Thảo Nghi , bạn thân nó đó

- ừ thì để từ từ tao kể - nó hí hửng với ''vụ mùa bội thu'' vừa gặt hái được
- nhưng cũng may là bà đến kịp lúc ...không là chết chắc rồi - nó vuốt vuốt ngực thở phào nhẹ nhỏm , mặt tươi hết chỗ nói

chắc các bạn đang thắc mắc là chuyện gì đúng không ,tớ sẽ giãi thích ngay đây

093XXXXXXX - tiếp diện nhanh ! Tino quán -
090XXXXXXXX - ok cưng , tới nơi nhá máy -

đó là mẫu tin nhắn của mina lén gửi cho nghi khi biết mình đụng độ với min , vài phút trước khi nó lấy bóp tiền ra ,nghi đã ra tính hiệu ( nhá máy ) đã tới cho nó biết nên nó mới không sợ gì tên min hung hăn kia , dậy cho hắn bài học .


- thật sao ? - giọng nói trong trẽo của cô bạn nghi bất ngờ vang lên.
vì vừa được nghe nó thuật lại câu chuyện ở quán kem , cô nàng không khỏi bất ngờ trước thành tích ' hơn người ' đó của nhỏ bạn chí cốt dù đây không phải là đầu
- mày đúng là ..thần tượng trong lòng tao mà - nghi cười nửa khâm phục nửa giễu cợt con bạn
- thôi đi bà ,bà làm như bà hiền lắm vậy - nó trề môi , chu mỏ ( những lúc nó làm động tác này đáng iu cực đấy nhé )

- so với mày tao vẫn còn kém xa - nghi khiêm tốn

- chị làm như em mới quen chị vậy , chị thế nào em không biết chắc - nó chăm chọc con bạn ( gì mà ghê gớm thế nhỉ )

- thôi bỏ qua chuyện đó đi , mày nghĩ ra phải làm gì với hai cái điều kiện kia chưa ? - nghi háo hức chờ nghe chiến lược

- hiện giờ thì vẫn chưa , cứ từ từ , có gì mà gấp - nó bình thản , bản mặt xất láo hết chỗ nói

-ừ , nhưng chắc vui lắm đây - nghi khoái chí hơn cả con bạn

- bây giờ đi đâu hả ?- nó hỏi tài xế Free của mình

- đi ăn gì đi , tao đói rồi - nghi buông một tay lái ra vò vò bụng

- ừ nhưng ăn gì - nó đưa tay lên môi cau mày nghĩ suy

- lẩu .. phở ...hủ tiếu ...bún bò ..hải sản ...bla bla bla - nghi xổ một tràng các món ăn

- bánh bao - nó chọn một món không khớp với món nào nghi đưa ra

- trời chị hai , giờ này ăn bánh bao - nghi phản đối kịch liệt , vì nghi ứ thích bánh bao , nhạt nhẽo ,chẳng có gì ngon ( đối với nghi )

- nhưng tao thích , có đi không thì bảo ? - nó ra vẽ hăm dọa

- thôi ăn cái khác đi - nghi cố thuyết phục

- thôi mà , ăn bánh bao đi mà - nó nũng nịu , làm vẽ mặt trẻ con đòi kẹo ( đáng iu lắm đó nha )
cứ mỗi lần như thế là nghi lại sợ toát mồ hôi hột , vì không tài nào chống cự lại được , cứ phải chìu theo ý nó , cứ như nghi là mẹ còn nó là con vậy

- thôi thôi dẹp cái mặt đó dùm cái , tui đi nè - nghi mềm lòng ( nghi nhìn qua kính xe nha các bạn )

cả hai quẹo vào một tiệm bánh bao , chỗ này không lớn cũng không sang trọng nhưng bánh bao ở đây là khỏi chê vào đâu được . bánh vừa trắng lại xốp , hương vị tuyệt vời . lúc còn ở việt nam nó vẫn hay thường lui tới chỗ này để ăn . mỗi lần đến đây điều do nghi chỡ nó đi ,tất nhiên là chỉ chở nó đến mua rồi chở nó về ,chứ không bao giờ nghi mua cả.mỗi lần đến mua nó điều chỉ mua hai cái , dù ăn hết hay không và chỉ mua loại không nhân . và cứ mỗi lần nghi chở nó đi mua bánh bao là nghi lại sợ chết khiếp đi được , vì lần nào cũng bị nó ép phải ăn một miếng , có lần nghi quyết liệt phản đối không ăn , vậy là nó xé một miếng bánh rồi ép nghi ăn cô bạn không chịu đành bỏ chạy , thế là nó dí theo
- ăn - nó
- không ăn - nghi
- ăn - nó
- không ăn mà- nghi
cứ một đứa chạy để khỏi phải ăn , còn một đứa thì đuổi theo đút vô miệng đứa kia cho bằng được , cứ la ó , trượt đuổi như thế đến khi cả hai không còn sức để chạy nửa ( hơn nửa tiếng chứ chẳng chơi ) nghi đành phải bó gối buột phải ăn hết thì nó mới chịu buông tha cho nghi ( cảnh này sao giống ..mẹ mốm cơm cho con ghê )
hiển nhiên lần này cũng không ngoại lệ , nghi quá hiểu nó nên ông chủ vừa đưa bánh ra là nghi chợp xé một mẩu bánh thật nhỏ , bỏ vào miệng nhìn nó cười tươi

- rồi nhé cưng -

- rồi gì ? mày điên à - nó ra vẻ ngu ngơ không hiểu gì
- thôi mà , tha cho tao đi mà, tao không ưa món này mà - biết mình không thoát khỏi nó nhưng nghi vẫn cố gắng năn nỉ nó

- tao làm gì mà mày xin tha ? ăn bánh đi nói nhảm hoài - nó ngây thơ như ''nai tơ '' bình thản xé một miếng bánh khá to đưa cho nghi (nhưng thật ra trong lòng đang cười một cách hả hê ) rồi làm vẽ mặt dịu dàng nhưng ánh mắt thì đầy '''thiện y ''' nhìn nghi rồi đưa miếng bánh như ra lệnh Ăn !
nghi hiểu hậu quả của việc rượu mời không uống thì rượu phạt thế nào nên ấm ức nhận lấy bỏ vào mồm , vẽ mặt tội nghiệp hết sức . sau đó cả hai tiếp tục du hí nhân gian ( ăn uống , mua sắm ) đến tận 10 giờ mấy tối mới về nhà
còn min nhà ta thì sau khi ra khỏi quán kem đó đã cho xe chạy ra một cánh đồng cỏ rộng lớn , là một cánh đồng bồ công anh , xung quanh đó là những hàng cây cao to hơn , nhiều cây rất to , chắc củng cả trăm năm rồi ấy chứ , tán cây rất rộng , trong đó có một cây to nhất , được người ta treo vào đó một cái xích đu gỗ , treo bằng hai sợi dây thừng chắc chắn .min cho xe đến gần góc cây dựng xe sang một bên rồi ngồi trên chiếc xích đu đó , mắt nhìn xa xăm toát ra một vẽ ...mệt mõi , lick chuột theo hướng min đang nhìn đó là một cái gò hơi cao , cao hơn so với chỗ min đang đứng . ở đó là những bụi hoa hồng nhung vừa tàn và vài cây hoa tường vi phấn hồng , chúng được trồng thành một vòng tròn , ở giửa là hai cây xoài con , hai cây xoài này không to lắm chắc người ta trồng được một năm thôi, ở đây gió thổi mạnh rất mát mẽ , cây cối nhiều nên không khí cũng trong lành hơn

min vẫn lặng lẽ ngồi trên chiếc xích đu , ngước nhìn bầu trời trong xanh không gợn chút mây đen rồi nhìn ra con đường với hai hàng cây cao to ngoài kia ( cánh đồng nằm bên phải của con đường lớn , hoảng cách cũng hơi xa ) rồi lại đưa mắt nhìn thẳng , chăm chăm vào hai cái cây đó . dòng ký ức ùa về liên tục dù đó là nhỏ nhất
- haizz cuối cùng cũng trồng xong rồi - trâm lau mồ hôi trên trán
- có mệt lắm không hả ? - min nhìn trâm dịu dàng
***
- nè nếu có thêm bụi hoa hồng nhung và tường vi thì sẽ đẹp lắm anh nhỉ?
- ừ thì cứ làm theo những gì em muốn đi
đó là lúc hai người trồng những bụi cây đó
****
một dòng ký ức khác lại trôi dạt vào suy nghĩ của min
- có ngon không hả? em vừa học món này hôm qua đó
- món em nấu lúc nào chả ngon
***
mảnh khác nửa lại chen vào
- mua cho em kẹo bông gòn nhé, cái màu hồng ý
- ừ ,em muốn bao nhiêu cũng được
......
- chụp hình đi anh , ăn kem nhá , đi tàu lửa nữa nhé
- ừ ừ ,
***
một buỗi chiều lãng mạng ( ko phải buỗi chiều trâm gập sự cố nha )
- này
- sao hả cô ngốc
- em yêu anh
- hôm nay em sao thế
- chỉ là muốn nói cho anh biết thôi
- ừ ,anh cũng vậy
- nhưng nếu một ngày em chết trước anh , anh có buồn không ?
- không . vì sẽ không có ngày đó
- xì.. nếu chuyện đó xảy ra, em sẽ tìm một người khác thay thế em bên anh , nhất định sẽ không để anh một mình cô đơn đâu -
- anh không cần , có em là đủ rồi ngốc à
không ngờ một vài câu nói trong vô tình đã ..vô tình thành sự thật , chính tram cũng không ngờ lời mình nói lại linh nghiệm đến vậy , có lẽ vì cảm giác con gái xưa nay khá cao nhỉ
***
- anh không sao chứ , miệng anh chảy máu rồi kìa
- kệ tôi , biến đi ,không mượn cô quan tâm
- ơ cái anh này .... tôi có khăn giấy này
- đã nói cô biến đi mà
đó chính là 4 năm trước , lần đầu tiên trâm và min gặp nhau , lúc ấy min vừa đánh nhau xong , 1 chọi 3 nên phần nào bị thương đang ngồi ở một xó xỉnh trên đường , trâm nhìn thấy nên đã giúp min mặc cho min la mắng , cũng từ đó min và trâm quen biết nhau cả hai lại học chung trường nên không lâu sau cả hai yêu nhau , trâm cũng từ đó mà đã thay đỗi được min .
từng mảnh từng mảnh ký ức đang chạy trong dòng suy nghĩ của min
""tách "" ""tách"" một thứ nóng hỏi , mặn đắng đang rơi ra từ đôi mắt sắc lạnh kia ngày một nhiều hơn , min siết chặt tay vào sợi dây thừng treo chiếc xích đu , khụy gối xuống nền cỏ , hất mặt lên nhìn bầu trời rộng lớn kia như đang gào đang thét , như van xin , như cầu khẩn bầu trời kia hãy trả lại cho anh người con gái ấy ,nét mặt đau đớn nước mắt cứ lăn dài ( ông này không ngờ cũng có lúc thế này nhì ), cuối cùng min mệt mõi ngã ra phía sau nằm xuống mắt nhắm tít lại gác tay lên trán mặc cho những hình ảnh ngày xưa đang ngự trị trong suy nghĩ cũa min , trong tim min . rồi 1 phút ...10 phút ...20 phút ...40 phút trôi qua
vẫn không có gì thay đỗi ...1 tiếng sau ...thêm 20 phút nửa ( ông này chắc ngủ luôn rồi ) đang suy tư , nhớ về trâm thì chẳng biết từ đâu hình ảnh của nó vọt ra làm min giật bắn người ,mở mắt trao tráo ngồi phắt dậy , min lấy tay vỗ nhè nhẹ vào đầu rồi lắc lắc cố trấn tĩnh mình

min buột miệng - tại sao mình lại nghĩ tới con bò điên đó chứ ? mình bệnh rồi sao ? - ( chứ còn gì , bị ''cảm nắng'' rồi mà hẽm biết , nhưng cũng chỉ là cảm nhẹ thôi nhá )

trầm ngâm suy nghĩ một hồi min đứng dậy , phủi phủi quần áo quyết định đi về , lúc này chẳng biết từ khi nào đứa con nít khóc nhè vừa rồi đã trở về nguyên bản . Lạnh lùng , vô cảm .min cho xe quay đầu lại phóng thẳng ra đường về nhà
thế là một ngày nửa đã trôi qua ...ngày mai chuyện gì xảy ra vẫn là một dấu hỏi "?"
Chương 3 : Oan Gia
ngày thứ ba , 4 giờ trên đường sài thành ,người đi làm về ,kẻ đi chơi , người đi công tác , người đi ăn , kẻ chuẩn bị đi phá làng phá sớm , người về người đi khá là tấp nập nhộn nhịp . len lõi trong đám người ấy có hai kẻ đang cưởi con ' tuấn mã ' SH đỏ cũng lượn qua lượn lại suốt mấy giờ đồng hồ quanh đất sài thành này , cuối cùng cả hai chọn một quán ăn khá sang trọng tấp vào , một người quần jean ngắn với áo thun phọt dài và đôi giày cao gót trông vừa dịu dàng vừa cá tính đó là nghi , còn người kia thì jean dài và áo thun ba lỗ vẫn là giày thể thao trông năng động đáng yêu vô cùng <= mina đó . cả hai đỏng đảnh choàng tay nhau bước vào sao khi gửi xe xong, một số người buột phải ngừng ăn ngó theo hai đứa nó , vì cả hai điều khá là xinh mà còn hơi ' kì hoặc ' nửa hehe , cả hai chọn một vị trí khuất trong góc ( thích ngồi trong tối thế nhỉ )

- hai chị dùng gì ạ ? - một cậu bé đáng yêu bước ra ( gọi là bé chứ lớn hơn hai đứa nó 2 tuổi )

- cho em một phần Cá chép hấp tương gừng ,Bí đao xào thịt tôm ,Tôm xào kim chi Hàn Quốc ,bắp cải cuộn thịt ,,Mực xào cay ,Canh thịt bò nấm kim châm , 2 Chè bí , 2 phần Pudding socola ,2 Flan cafe , 2 cocktail Flamenco ... rồi làm nhiêu đó trước đi ,cám ơn anh - thảo nghi xổ một tràng làm anh tiếp viên đơ người ra một vài giây , rồi nhẹ cuối đâu đi vào trong ( t/g đã phải bới tung google để tìm mấy món đó đó , mệt mún xỉu nun vậy )

- mày ăn hết không mà gọi ghê thế - nó hỏi nhỏ

- có mày mà lo gì ..haha- nghi nói xong rồi che mệng cười khùn khụt
nó không nói câu nào kéo tai phone để xuống cổ rồi nhìn ra ngoài , vẻ mặt đã không còn tươi vui nữa , nghi cũng không làm phiền nó ,cũng nhìn ra ngoài theo dõi các hoạt động đang diễn ra ngoài kia . không gian trong lòng nó giờ là một khoảng lặng ....
trở lại với hoàng tử ngủ trên ..giường , min đang lom khom ngồi dậy , vệ sinh cá nhân và thay đồ sau một giấc ngủ say ( ông này ngủ như heo , sau khi ở chỗ cánh đồng kia về là ngủ tới giờ đó các bạn ) nửa tiếng sau min bước ra khỏi phòng , đi xuống phòng khác ngồi xuống ghế sofa đang bật tivi thì kiệt về

- dậy rồi à ?- kiệt mở lời trước

- ừ , làm về rồi à ? - nó cộc lốc

- có đói không hả ? đi ăn không ?- kiệt nhìn min cười hiểu ý

- ừ , anh thay đồ đi - min dửng dưng

- ừ chờ anh chút - kiệt vừa nói vừa bước lên cầu thang

- nhanh lên đó - min nói với theo
hai anh em quẹo trái , rẻ phải , chạy thẳng một thôi một hồi trên phố cuối cùng 20 phút sau cũng có mặt tại nhà hàng , hôm nay khá đông lầu một và lầu hai điều đã hết chỗ ở đại sảnh cũng chỉ còn vài bàn , hai người đang đứng nhìn dáo dát thì một nhân viên bước tới chào và đưa hai người vào trong , đã có chỗ min bắt đầu gọi món , kiệt thì lúc nào cũng ăn theo min ( nghĩa là min gọi gì kiệt ăn đó , đúng là anh trai lí tưỡng nhỉ các bạn ) . lúc này mina và nghi cũng đang ngấu nghiến ngon lành

- alo , mẹ ? - nghi bất chợt nhận một cuộc gọi

- con đang ở đâu thế , về nhà đi - mẹ nghi giục

- sao thế mẹ , con đang đi ăn với con mina mà - nghi bứt xúc ( coi chừng bứt nút ^^)

- con hẹn lại với bé na bửa khác đi , nội con từ quê lên nè - mẹ nó chu đáo ( à hai mẹ con của nghi rất thương nó , xem nó như người trong nhà , mẹ nghi hay gọi nó vắng tắt là na đấy các bạn )

- thật hả mẹ ? vậy con về ngay - nghi mừng rỡ

- ừ , à mà con rủ bé na tới nhà mình chơi luôn đi - mẹ nghi vui vẻ

- dạ để con rủ nó - trả lời xong nghi tắt máy quay sang nó
- tới nhà tao chơi đi , bà vừa lên - nghi cười nụ cười tươi nhất nhìn nó

- thôi mày về trước đi , khi khác tao lại thăm bà , xin lỗi bà với mẹ dùm tao - nó buồn buồn từ chối nghi

hiểu tính nó nên nghi cũng không ép - ừ vậy mày ăn rồi về sau , không được lãng vãng ngoài đường quá khuya nghe chưa , có gì gọi tao -

- ừ bye em yêu - nó cười gượng

- ừ nhớ về sớm đó - nghi dặn dò kỹ trước khi về

không phải vô duyên vô cớ mà nghi như thế , cũng tại vì mỗi lúc nghi mà không đi chung với nó những buổi tối thì nó lại lang bang ngoài đường một mình , mà lại đi trong tâm trạng buồn bã , hồn để đâu đâu như mấy đưa vừa bị thất tình ấy nên nhỏ nghi mới lo lắng.
nó vẫy tay chào nghi rồi làm một nụ hôn gió , nghi cũng vẫy vẫy chào lại rồi phóng ra ngoài mất biệt . nó buông đũa xuống đưa tai phone trở lại tai , một bài hát ngân lên , đó là một bài tiếng hàn
***
Walking the pathways wearing the shoes I gave you
Kissing her like if it’s nothing
Hugging her with the cologne I gave you
You’ll probably do the same promises that you did with me
I think it’s too late for us now. Is our love the end?
At least say anything to me Oh~
We really loved each other, Can we not bring it back?
Tonight I’m really hurt
****
내가 준 신발을 신고 그녀와 길을 걷고
아무렇지 않게 그녀와 kiss하고
내가 준 향술 뿌리고 그녀를 품에 안고
나와 했던 그 약속 또 다시 하겠죠
우린 이미 늦었나 봐요. 우리 사랑 끝난 건가요
아무 말이라도 좀 내게 해줘요 Oh-
우리 정말 사랑했잖아 되돌릴 순 없는 건가요
오늘밤 나만이 아파요
****
Bước đi trên lối mòn, trên đôi giày em tặng anh
Hôn cô ta như thể không có gì xảy ra cả
Ôm cô ấy với mùi nước hoa Cologne em tặng anh
Anh có thể hứa với cô ta như đã hứa với em
Em nghĩ giờ đã quá muộn với chúng ta rồi. Tình mình đã hết rồi sao?
Ít nhất anh cũng phải nó


Được sửa bởi admin ngày Sun May 15, 2011 11:42 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
https://c15ek13.1forum.biz
K0y_C15E
†™..[Administrator]..™†
†™..[Administrator]..™†
K0y_C15E


Tổng số bài gửi : 136
Join date : 12/09/2010
Age : 32
Đến từ : Ninh Bình

Tôi yêu anh....đồ con sâu róm Empty
Bài gửiTiêu đề: Tôi yêu anh....đồ con sâu róm P2   Tôi yêu anh....đồ con sâu róm EmptySun May 15, 2011 11:35 am

không nói thêm lời nào nữa mà chuyển sang nhìn nhau bằng con mắt hình viên đạn rồi cùng hất mặt ra chỗ khác , hành động của cả hai không khỏi làm kiệt bật cười . nó bực dọc mốc trong túi ra 3 tờ năm trăm ngàn để lên bàn rồi bước ra . min vội kéo tay nó lại

- gì nửa , buông ra coi - nó gắt

- cô đi đâu đó - min cau mày

- tôi đi đâu mắc mớ gì tới anh , buông ra đi - nó khó chịu , dựt tay lại nhưng min siết quá chặt nên nó không rút tay lại được

- trả hình cho tôi - min cũng không hiểu tại sao mình kéo nó lại nên khi nghe nó hỏi min chợt giật mình ,nhớ ra tấm hình nên nói luôn

- tôi không đem - nó nhăn mặt

- không tin - min không để ý tới việc tay mình siết nó rất chặt
- anh buông ra coi ,đau quá đi . tôi không có đem , tin không tùy anh - nó đau

-.........- min sựt nhớ ra không nói câu nào buông tay nó ra , nhìn chằm chằm vào tay nó chỗ min vừa siết chặc , tay nó đỏ cả lên
- xin ..lo..- min lúng túng xin lỗi nó , nhưng chưa nói hết thì nó đã quay đi bước nhanh ra khỏi quán . min đứng thẩn thờ nhìn theo nó .kiệt nhìn min cười sặt sụa , đã lâu rồi từ sau khi trâm xảy ra chuyện đây là lần đâu kiệt thấy những biểu cảm này trên mặt min . kiệt vỗ nhẹ lên vai min kéo min về hiện thực ,cả hai anh em trở về bàn ăn của mình , kiệt tiếp tục ngốn ngáo còn min thì không buồn đọng đũa , nhìn mãi ra bên đường nơi một người con gái đang ngồi đấy ( chỗ min ngồi gần cửa nhà hàng nên có thể nhìn rõ mọi chuyện bên ngoài )
kiệt đang mãi mê ăn thì bắt gặp ánh mắt của min , kiệt đùa cợt

- người ta đi rồi ,nếu nhớ thì đuổi theo đi -

min không để ý đến lời giễu cợt của kiệt vì tâm trí lúc này đã dồn hết vào cô gái bên kia đường rồi ,một cô gái xinh đẹp tao nhã , dáng vẽ tiểu thơ tiến lại bàn của min và kiệt

- em mời hai anh ly rược được chứ ?- cô gái cười quyến rũ

- tất nhiên rồi - kiệt cười đáp lễ , khẽ đá nhẹ chân min để thằng em giải quyết

min giật mình quay đầu lại nhìn kiệt , kiệt nháy mắt sang cô gái , min đã nắm rõ tình hình ( việc này quá quen rồi mà ) min nhìn cô gái cười một nụ cười khinh bỉ

- cô muốn gì ?

- chỉ là muốn mời hai anh ly rượu thôi - cô gái lại cười cuốn hút ( nhưng nó không hề có tác dụng với min )

- cô là tiễu thư tập đoàn nào ? cô có tư cách mời rượu chúng tôi sao ? biến đi !- min bình thản buông từng câu ( tên này khinh người dữ nhỉ ) làm cô gái không khoải choáng ván , xưa nay có bao giờ cô bị từ chối đâu , nhưng với vẽ kêu ngạo vốn có không cho phép cô choáng lâu , tiếp tục mỉm cười đáp lời min

- chỉ là một ly rượu hà tất gì anh tỏ ra khó chịu thế

- cô gái giọng nũng nụi

- là cô nói nhé - min vừa dứt lời giật lấy ly rượu trên tay cô gái rồi đổ cả lên người cô ta

- anh ..anh - cô gái nổi đó , mặt bừng đỏ vì giận và bị bẻ mặt

- chẳng phải tôi đã cảnh cáo rồi sao ?- min đặt ly rượu xuống bàn , nhìn sang kệt

- em về trước - rồi quay đi bước ra ngoài lấy xe mà không thèm bang cho cô gái đó một cái nhìn

cô ta bị một cú sock quá lớn , cũng là tiểu thư chứ có phải con nhà nông đâu mà thường thì tiểu thư hay có thêm tính ương ngạnh ,chẳng xem ai ra gì ( một số thôi nhé ,t/g không nói tất cả tiểu thư nhé , không giải thích cho kỹ không khéo t/g bị dính đan nữa ) ,cô liếc sang kiệt phán một câu rồi ôm cục tức bước vào tolet

- đồ kêu căn , anh cứ chờ xem

- là em mình làm mà , sau lần nào mình cũng lãnh hậu quả vậy ?- kiệt lắc đầu cười rồi cũng gọi nhân viên ra thanh toán

kiệt đã thanh toán xong bước ra ngoài lấy xe thì mới phát hiện đứa em vẫn đang ngồi im trên chiếc moto không nhút nhít cụt kịt gì ,đăm chiêu nhìn sang bên đường , người giữ xe dẫn xe ra cho kiệt ,anh leo lên xe ngồi ,cho mũ bảo hiển lên xong , nhít lại gần min .min vẫn đang lo ngắm người đẹp nên không phát hiện ra sự xuất hiện của kiệt , kiệt quay mắt sang hướng min đang chăm chú thì nhém chút té xỉu vì bất ngờ quá lớn . hóa ra đứa em bé bỏng của mình đăm chiêu như thế là vì nó ( mina nhà mình ý )

bên kia đường mina đang ngồi xỏm trên tay cầm theo một khúc cây nhỏ vẽ vẽ viết viết gì đó , trên tai vẫn là một chiếc tai phone BEATS MONSTER BY DR.DRE đen cá tính , khuôn mặt lộ rõ một vẽ đẹp bí ẩn , một nét đẹp buồn bã , môi không gợn lấy một nụ cười hay một cái hé môi , sâu trong đôi mắt ấy dường như là cả một dòng suối nước mắt ,những ai nhìn vào có thể sẽ phải bật khóc vì nó . những khi có làng gió nào nhẹ thổi qua làm tung bay máy tóc dài của nó dưới ánh đèn đêm của thành phố càng là vẽ đẹp đó thêm lung linh mờ ảo chỉ cần đưa tay chạm nhẹ nó sẽ vở tan như bọt biển , những ai yếu tim nhìn vào cũng có thể giật thót vì sợ , các bạn cứ thử tưỡng tượng đi ( t/g viết mà còn thấy ớn lạnh nữa là , nhưng cũng phải công nhận là khung cảnh đó đẹp lắm ý ). min nhìn vào nó như nhìn thấy chính mình của ngày hôm qua . giây phút này min thấy nó thật yếu đuối khác hẳn với lúc nó đấu khẩu với anh , nhìn nó min tìm được sự đồng cảm,nhìn nó lòng min chợt nhói nhói đau như bị một vật gì đó sắc nhọn cào xé , chút gợn lăn tăn trong lòng buột min phải thốt lên với âm lượng vừa đủ cho người kế bên ( kiệt ) nghe thấy

- tôi sẽ bảo vệ em -

kiệt giật mình vì câu nói của min vội quay sang đặt tay lên vai min hỏi nhỏ

- bảo vệ ai ? -

min quay sang kiệt bất ngờ ,không hề nhớ mình vừa nói gì , liền hỏi kiệt

- anh nói gì ? ăn xong rồi à ? - min nhìn kiệt cau mày

- ừ ăn xong rồi , em không về đứng đây làm gì ? - kiệt biết min không nhớ mìn vừa làm gì nên không nhắc lại câu hỏi đó

- à ..thì đang về nè - min lúng túng không tìm được cớ , vì nếu nói nảy giờ đang nhìn nó thì kiệt lại chọc min, hỏi tới hỏi lui phiền phức , mà min cũng có hiểu nguyên do bản thân làm vậy là gì đâu ?

-ừ , thôi về đi ,anh buồn ngủ rồi - kiệt không làm khó min

- anh tối ngày ngủ với ngủ , không đi chơi với bà xã à ? - min thắc mắc

- bạn chị dâu em vừa về nước nên cô ấy bận làm hướng dẫn viên rồi - kiệt vui vẻ khi nhắc tới bạn gái

- mà anh nghĩ sao lại quen với một con nhốc vậy ? không mệt à - min nhăn mặt chờ câu trả lời của kiệt

- em nói vậy mà được hả ? dù sao cũng là chị dâu tương lai của em đó ? cô ấy bằng tuổi em chứ có nhỏ hơn đâu mà gọi người ta là con nhốc hả ? em lớn quá ha? - kiệt cau có vì min đụng chạm tới bạn gái mình ( ông này trọng người yêu hơn em nhỉ )

min không nói câu nào nửa tính rồ máy phóng đi thì " đối tượng " bất ngờ chuyển động , mina đứng lên quăng cành cây xuống đường đạp đạp lên chỗ vừa viết ( đạp cho có lệ chứ mặt đường người ta là xi-mang làm sao mà viết gì được ) rồi ngoảnh mặt bước đi , quên cả cái giỏ sách con bò của nó đang nằm lăng lóc trên vệ đường , hiển nhiên kiệt và min đang nhìn nó , kiệt thì cười ra rợi tay đập đập lên đầu xe , còn min thì ngẩn tò te nhìn theo nó .
kiệt nói với min - giúp người ta đi -

min giả vờ ngó lơ - mặt xác đi đồ bò điên giúp làm gì - nhưng mắt thì vẫn dán chặt vào từng bước chân của nó

kiệt tinh mắt - có chắc là không muốn giúp không ? -

min im lặng - ..........

kiệt nói câu cuối rồi phóng đi - đi đi , anh về trước
min ngẩn tò te nhìn theo nó , miệng lẩm bẩm

- gì chứ , ngốc thì ráng chịu , tại sao mình phải giúp chứ ?

người ta thường nói ''lời nói đi đôi với hành động '' mà tên này nói một đường làm một nẻo , miệng thì cứ lảy nhảy một không giúp , hai không giúp thế mà lại chạy sang bên đường nơi nó ngồi lấy cái giỏ sách rồi lủi thủi cho xe chạy với vận tốc đua với rùa cũng không thắng nổi mà theo dõi nó .min không gọi nó mà cứ lặng lẽ quan sát từng thay đổi của nó , đã 10 phút trôi qua rồi lại 10 phút nữa đoạn đường đi được cũng đã khá dài , camera của min vẫn không thay đổi không dịch chuyển dù 1 cm , vẫn dán chặt vào dáng đi mỏng manh yếu đuối cứ như sẽ khụy xuống bất cứ lúc nào của nó , (chắc ông min dùng keo dán sắt hay sao á) . một người bước đi thẩn thờ , một người im lặng dõi theo , giữa con đường đêm làm nên một khung cảnh nên thơ nhưng không kém mùi đau khổ .

- cốp -

đấy đấy cho chừa cái tật cứ đi mà hồn để đâu đâu , cắm đầu cắm cổ mà đi ,đôi mắt to đấy cũng chỉ để làm vật trang trí thôi , cây cột đèn chắn ngang hướng đi thế mà cũng không thấy để rồi cuộc đọ sức buột phải diễn ra , thế là cái tráng yêu yêu của nó đỏ cả lên sưng tấy , nó nhìn cột đèn chăm chăm rồi lại liếc xéo cứ như muốn hỏi [ mày hay nhỉ ? thấy bà đi tới mà mày cũng không tránh nhỉ ] thế nhưng nó không dừng lại ở đó , mina giơ tay lên đánh vào cột đèn một cái '''cốp ''' rồi thét lớn giọng hờn trách với 'cột đèn'

- sao mày không tránh ? sao mày đánh tao ? cả mày mà cũng muốn ăn hiếp tao nửa sao ?

vừa dứt lời nó tuột dần xuống, hai tay dịnh lấy cột đèn rồi dựa cả đầu vào đó nhìn xuống đất . nó đâu hay vì hành động ngốc nghếch , trẻ thơ của mình mà phía sau có một người hết cười rồi chuyển sang kinh ngạc rồi lại cười rủ rượi . ừ là min đấy . min cười vì thấy nó thử sức với thần đèn , min kinh ngạc vì thấy nó đánh và trách móc thần đèn , rồi lại cười vì nhìn nó cứ như đứa con nít , buồn cười lắm nhưng cố kiềm chế không bật thành tiếng sợ nó phát hiện ra mình . thế đấy tiệc vui cũng có ngày tàn , min đâu cười được bao lâu thì lại giật thót vì một hành động ngu ngốc của nó lại diễn ra . một cô gái đang khóc tức khóc tưỡi bên cột đèn ập vào mắt min , nó khóc ngày càng lớn như là từ khi sinh ra tới giờ mới được khóc lần đầu vậy . bất kể ai đi ngang chứng kiến cảnh này chắc hẳn người ta điều nghĩ '' chắc vừa bị thất tình '' hay nặng hơn là '' chắc cha nó mới chết '' nói chung là mọi sự đau khổ điều đổ xuống nó cùng một lúc . còn nếu ai không thấy mà chỉ nghe thì chắc chắn 99,9% sẽ nghĩ là ''chắc mấy đứa du côn giựt kẹo của mấy đứa con nít nên nó mới khóc dữ thế '' hay đại loại như '' chắc nhỏng nhẻo quá nên bị ba mẹ đánh đó thôi '' ... vân vân . từ đầu đã choáng nay min thấy nó thế càng muốn hóa đá hơn , nhưng trái tim mách bảo không cho min làm thế , min bước xuống khỏi xe , từ từ tiếng lại gần nó , rồi ngồi cạnh phía sau hai tay giơ cao đặt lên đôi vai đang run lên vì khóc ấy ,nhưng lòng kêu hãnh lạnh lùng lại kéo tay min về vị trí cũ , rồi lại đưa lên hạ xuống không biết bao nhiêu lần như thế , cuối cùng min chọn cách nhẹ nhàng đứng lên lùi lại phía sau. đâu đó có tiếng tằng hắng khá lớn ,đủ lớn để phá bỏ tần số âm thanh của nó mà chui vào tai nó . giật thót mình , tim muốn rớt ra ngoài vì biết có người phía sau , nó vội vàng đưa hai tay lên chùi chùi lau lau những giọt nước mắt trên mặt mình rồi quay phắt lại phía
nó vội vàng đưa hai tay lên chùi chùi lau lau những giọt nước mắt trên mặt mình rồi quay phắt lại phía sau .
lần này đến lượt mina choáng , nguyên một con sâu lù lù trước mặt mình đã vậy con sâu đó còn cười hả hê , tức điên lên làm sao nó chịu bỏ qua cho tên này được

nó hét - nè.. đồ sâu thối , đồ sâu xấu xí , đồ sâu thiểu năng , nói mãi mà không hiểu hả ? sao cứ bám theo bà hoài vậy , hết việc gì làm rồi hả ? cười gì mà cười hả ? muốn ăn đá , đấm hay cù chỏ , nói lẹ bà tính - bó tay toàn tập với má này , có ai tin nó mới khóc không vậy , t/g viết mà còn tin không nổi nửa haizz

tuy hơi 'bỡ ngỡ ' với thái độ của nó nhưng min không nhịn được cười không trả lời nó mà giơ ngón tay trỏ lên chỉ chỉ vào hai má mình , nó ngu mặt ra chẳng hiểu tên này muốn nói gì , đâm ra quạo vì cảm thấy đang bị chọc quê

- anh câm luôn rồi hả ? - ngắn gọn mà xúc tích

- cô nói ai câm? nhìn lại mặt mình đi , đồ con gái mất nết - bốc khói với câu hỏi của nó , không cười nổi nửa min trả lời nó ,khuyến mãi luôn câu cuối

- anh ..anh ..anh mất nết đó , cái đồ vô duyên - nó chỉ chỉ vào phía min

- con gái con đứa trước khi ra ngoài còn xuống bếp ăn vụng , không mất nết thì là gì ? - nói tới đây min lại thoáng cười vui

- ăn vụng gì ? anh điên hả ?- nó chẳng hiểu ý tên này

- cô cứ lấy gương xem lại mặt mình đi - min nén cười

- anh điên à ? ở đây lấy đâu ra gương mà xem ? - nó ngây thơ
min cũng chợt nhớ ra điều này định thôi nhưng chợt nhớ ra bảo bối của mình nên chỉ cho nó . nó liếc min một cái rồi cũng bước dần đến chiếc xe của min , cuối người nhìn vào chiếc gương chiếu đó

- trời ơi cái gì vậy nè ? - nó cũng không khỏi hoảng khi thấy mình trong đó ,( hahaha )

chuyện là vừa nảy cái tay nó cầm khúc cây viết viết rồi lại dịnh vào cột đèn rồi đủ thứ làm tay nó dơ kinh khủng rồi min tới làm nó giật mình không kịp nghĩ suy đã giơ tay lên chìu vào mặt thành ra giờ mặt mèo sao mặt nó i hệt vậy .

Quay lại nào , nó hoảng loạn vẫn chưa phát hiện ra cái tay bẩn của mình lại tiếp tục chìu chìu quẹt quẹt vào mặt ( hahaha , viết tới đây mắc cười chết được t/g) .mỗi lúc thấy nó thì hết đau , giận , tức tối , buồn bã thì lại đến cười , gặp nó mọi đây thần kinh của min điều hoạt động sung sức , nhất là sợi tức giận và cười ,giờ đây nhìn nó min lại được một tràng cười ra trò , nhìn nó lúc này lại càng giống con mèo hơn , lúc mèo sao khi ăn vụng xong hay đưa hai chân trước lên lao lao mỏ í , mina chúng ta bây giờ nhìn hệt vậy đấy . nó thì ngày càng bực bội vì chùi mãi mà không hết , còn min thì cười đến đau bụng , cười một hồi cũng đã rồi tuy chưa thật sự im nhưng cũng đã lấy lại bình tĩnh , nhìn nó min chợt đọng lòng tiến nhẹ lại gần nó kê sát mặt mình vào để lại khoảng cách chừng một gang tay , khó hiểu với hành động của min ,nó ngưng lau mặt lại quay sang trố mắt ra nhìn min như một vật thể lạ , thấy mặt nó đơ ra min muốn cười lắm nhưng lại cố kiềm chế lại , chưa kiệm định thần thì min lại đưa hai tay đặt lên má nó , không gì có thể diễn tả nó lúc này chính xác hơn từ ''hòn vọng min '' nó hóa đá nhìn min không chớp mắt, min bắt đầu nhẹ nhàng giúp nó lau đi những vết bẩn trên mặt , 3 phút sau đó min đã lau xong nhìn nó đã khá hơn rất nhiều ,min buông tay ra đứng dậy lùi ra sau hai bước rồi đứng nhìn nó ngạc nhiên vì 5 phút nửa trôi qua rồi mà ''hòn vọng min '' vẫn chưa hoàng hồn , không một cái chớp mắt . cũng hơi khó chịu vì bị nó nhìn như thế min đưa tay vỗ nhẹ ( thật ra cũng hơi mạnh so với nó ,nhưng chẳng là gì so với con trai ) vào má nó một cái rồi lên tiếng

- nhìn đủ chưa ? đủ rồi thì trả tiềng đi , không ai cho nhìn miễn phí đâu

một cái tát nhẹ đã làm đá kia tan chảy , trả lại một mina bằng xương bằng thịt

- anh làm cái quái gì vậy ? biết đau không ? - nó hét toán lên

- ai kêu cô nhìn tôi thế - min nhìn nó trở lại vẻ lạnh lùng

- ai kêu anh chạm vào mặt tôi , ai cho phép anh ? anh xin phép chưa mà dám làm thế hả ? đồ dâm tặc , đồ biến thái , đồ dê xờm , đồ cà chớn , đồ ......- nó xổ một tràng giang đại hải
nhưng chưa nói min đã hét lên làm nó thoáng sợ ( nhưng chỉ thoáng thôi nhé )

- IM NGAY ! - min tức giận

vừa ra lệnh xong min chộp nhanh hai tay nó rồi xoay lòng bàn tay lại đưa lên cho nó xem ,rồi nói luôn

- cô có biết mặt cô ra thế là đo nó không , tôi giúp mà còn ở đó la lối . NGANG BƯỚNG ! - min dằn giọng hai từ cuối

- anh ... - được mỗi từ anh rồi nó im luôn , biết mình sai mà
min không nói lời nào nửa quay mặt bỏ đi leo lên xe định vọt đi thì thấy cái túi sách của nó , min cầm lên gọi nó

- ê - một từ thui, rồi ném qua chỗ nó khi nó quay sang bởi tiếng gọi của anh

- đồ ngốc , của cô đó - câu cuối trước khi rồ máy
nó bây giờ mới nhớ ra chiếc tui' , đang suy nghĩ gì đó thì min rồ máy làm nó giật mình phóng ra chặng ngay đường min

-- KÉT ! -- min thắng gấp

- cô có điên không hả ? biết nguy hiểm không mà phóng ra vậy hả ? - min la nó không phải vì bực bội mà vì lo cho nó đấy , nhưng min nào đâu biết , chỉ có t/g là tớ và các bạn biết thôi hehe

- anh . anh - nó ấp úng

- chuyện gì ? - lần này thì mới đúng là cái giọng tức giận nè
nó im lặng không trả lời làm min thoáng bực
- chuyện gì ? nói lẹ đi
- chở.... tôi về - nó ấp úng
- cái gì ? cô là mẹ tôi à ? - min khá là nóng bởi lời đề nghị của nó
nó không nói gì miệng nở nụ cười gian xảo lấy trong túi quần ra cái điện thoại bấm bấm gì đó rồi đưa cho min xem, tức khắc anh chàng thay đổi 180*
- leo lên - min nói trong tức giận
nó cười ranh mảnh thích thú , trong đầu liên tục suy nghĩ [ thật ra cô gái đó là ai , quan trọng với hắn ta đến thế sao ? hahaha vậy thì từ nay dể điều khiển hắn hơn rồi ] <= ác như cá thác lác .
nó hỏi min - này , còn cái mũ nào không ?
- không - tất nhiên là không , tên này có chở ai đâu mà có , bửa nay vô tình gặp phải cục nợ ngàn năm chưa trả
- vậy sao chở tôi - nó chu mỏ nhìn yêu cực , nhưng tên này đang bực nên không để ý tới điệu bộ của nó bây giờ , chứ không thì ...
- cô mà cũng sợ à ? - min thách thức nó
- anh nói ai hả? tôi mà sợ anh sao? - bị thách thức tất nhiên máu nổi lên không chừng chờ gì lâu , lời nói đi đôi hành động , nó phóng lên xe min nhanh như chớp , xém chút nửa là xe và người điều đo đường rồi , hên là tên này khỏe mạnh .
- đúng là bò - min nói nhỏ
- còn không đi ? - nó giục
- đi nè , bớt nói chút đi - min gay gắt với nó
-rùm rùm - tiếng xe máy nổ min rồ máy rồi lao đi nhưng chưa kiệp đi thì ...ôi trời ơi

- bịch- trái mít đâu đó rớt xuống , nó chính nó đấy , nó hết đo đèn rồi giờ đo luôn đường đấy

- ôi cái mông của tôi - nó nghĩ thầm trong bụng chứ không lên tiếng nổi - hết tráng giờ đến mông ,sau mà xui dữ vậy chài - .

số là lần đầu tiên ngồi moto ,với lại cái tên cà chớn này phóng nhanh vượt ẩu cộng thêm nó ngại không dám ôm hắn hehe , biết mình sắp té nó cố nếu áo hắn lại nhưng vì áo da hơi trơn nên đã tuột khỏi tầm tay em thành ra tên này vừa phóng đi là nó nằm dài trên đường rồi , cũng may là ban đêm ít xe chứ không nguy hiểm chết bò rồi . vì cái kéo áo của nó nên làm hắn giật mình thắng gắp quay lại sao lưng nhưng không thấy nó đâu , nhìn xuống dưới thì nguyên con bò nắm im bất động . trong tình huống này min không như những người khác ( chạy lại ôm chằm lấy người bất tĩnh ấy ) , min không chạy nhanh lại phía nó mà lặng lẽ nhìn nó hồi lâu , người min không hề nhút nhít dù một chi tiếc nhỏ , gần như đã ngừng thở
- thịch...thịch - vừa lúc tim sắp ngừng hoạt động min lại vội vàng thở gấp , đau ..min đưa tay phải lên bấu chặt vào ngực mình , tim đập nhanh và mạnh tưỡng chừng sẽ nổ tung ngay . rồi min cũng nhít dần lại chổ nó nằm ngồi xỏm nhìn đăm đăm vào khuôn mặt đang " lịm đi " kia

miên mang dòng suy nghĩ hồi lâu min khẽ lây người nó

- nè bò . dậy đi chứ . cô định nằm dạ ở đây luôn à ? - vừa nói vừa vỗ "nhẹ" vào má nó

- nè cô không nghe tôi nói à ? còn không dậy là tôi ném vô sở thú ở với cá sấu đó - min tiếp tục lây nó và hăm dọa

- cái con bò điên này , té một cái làm cô điếc luôn rồi đó hả - min có vẽ hơi hoảng nhưng vẫn tỏ vẻ lạnh lùng

-chát - một cái tát tay như trời giáng vào má nó

khi nảy vừa tính ngồi dậy thử thì tên này đi lại , một ý đồ đen tối lóe lên , nó giả vờ bất động để hù tên này chơi , trong lòng đang cười vui rộn ràng , còn tính bày thêm trò nửa thì trùi ui một cái như sét đánh vào mặt giáng xuống nó

không nằm yên được nửa nó ngồi phắt dậy , quên luôn mình đang " xiểu " - anh làm gì vậy ? muốn chết hả sâu thúi ?

hắn cười nửa miệng - sao ? không " ngủ " nửa à , ngủ đã rồi à-

biết mình bị hố , mặt nó xụ xuống nhưng vẫn không chịu nhận - ngủ gì mà ngủ ? anh điên à ? mà anh chạy xe như thế đó hả ? biết nguy hiểm lắm không hả ?


một nụ cười nửa miệng tiếp tục trên môi hắn - sao ? muốn dạy đời tôi đó hả ? cô nghĩ mình đủ tư cách sao ?


nó tức giận - anh ...anh nói ai không đủ tư cách ,đồ cà chớn kia


hắn chỉ vào mặt nó - cô đó ,bò điên

nó dù giờ rất mệt với cú ngã kia nhưng vẫn còn sức cho hắn một trận , nó giơ tay tát hắn một cái . bị nó đánh hai lần rồi nên kinh nghiệm có thừa , hắn liền chụp lấy tay nó giữ chặt

- muốn đánh nữa à ? đừng mơ chứ ?- hắn cười điểu

nó không nói câu nào bấm chặt môi đằng đằng sát khí trợn mắt nhìn hắn , rồi cơn điên ập tới nó giựt mạnh tay ra khỏi hắn quơ túi bụi


rồi - bốp - một cái tát vô mặt nó , hai cái rồi , hắn đánh nó hai cái rồi mà cái nào cũng đau chết đi được . mọi hành động điều được dừng lại nó đưa tay lên chạm vào chỗ vừa bị hắn đánh , nhìn xuống mặt đất im lặng như muốn khóc ,nhưng nó quyết tâm không để bất cứ ai nhìn thấy nó khóc , hắn cũng không ngoại lệ . nên dù rất đau cũng cắn răng chịu đựng

- cô lên cơn đấy à ? muốn đánh ai thì đánh à? - hắn lạnh lùng nhìn nó

nó không trả lời hắn lẳng lặng đứng lên nhưng vừa đứng dậy là lại ngã phệt xuống , nó dùng tay chống đỡ nên đã bị trầy xướt chảy cả máu , hắn quá bất ngờ không kiệp đỡ nó ,dơ tay ra thì nó đã yên vị trí rồi

- cô sao vậy ? - hắn hỏi gấp

- không cần anh quan tâm - một giọng nói sắc lạnh đến rợn người

min không hiểu thái độ của nó cau mày suy nghĩ

- cô không sao đó chứ ? để tôi đỡ cô dậy - giọng nói lo lắng nhưng cố không để lộ ra

- .......- nó vẫn im lặng ,chờm lấy túi sách lôi điện thoại ra .

- này cô làm gì vậy ? không nghe tôi nói à - pha chút tức giận vào câu nói

nó bấm bấm điện thoại không quan tâm tới sắc mặt biểu cảm của hắn

- cô ! - hắn tức giận gằn giọng

- alo - nó đưa điện thoại lên gọi cho ai đó

- cô điếc hả - hắn đùng đùng tức giận giật lấy điện thoại trong tay nó ,rồi hỏi một câu (đúng hơn là chưỡi)

- đưa đây - nó không nhìn thẳng vào hắn mà chỉ nhìn cái điện thoại của mình đang ung dung trên tay người lạ

- không trả đó làm gì nhau - hắn thách thức

một đôi mắt tia lửa đạn nhìn hắn chằm chằm rồi loàng tay vào túi quần lôi ra cái điện thoại khác ( con này chảnh nhỉ ) hắn tá hỏa với nó ,vừa tính chộp tiếp nhưng nó dễ gì để mắc mưu lần nửa ,tay cầm chặt cái điện trong tay ,tiếp tục cuộc gọi của mình

nó -alo

người kia - ừ , có chuyện gì rồi à

nó - ừ tới trước tao được không

người kia - ok ,đang ở đâu

nó - đường **** quận ****

người kia - tới liền

kết thúc cuộc gọi nó cất điện thoại vào , cố gắng đứng dậy ,cà nhắc bước vào lề đường ,ngồi tựa vào cột đèn đường , cái cột đèn nó đọ sức lúc nảy . khuôn mặt toát ra một sát khí nặng kinh khủng .hắn chột dạ thấy mình có hơi quá đáng .nhít từng bước lại gần nó ngồi xỏm đối diện

- nè - hắn trả điện thoại lại cho nó

nó nhận lại điện thoại ,nhưng một cái nhìn cũng không thèm ban cho tên này

- để tôi chở cô về - hắn nhỏ nhẹ

- không cần - một nụ cười khinh bỉ dành cho hắn

hai con người cô độc trong đêm tối ,hắn cứ nhìn nó mãi như thế cho đến khi

- tin! tin ! - tiếng kèn xe

nó quay qua nhìn rồi sách giỏ lết lại gần chiếc xe đó

- mày sao vậy - nghi hốt hoảng nhận ra tướng đi khập khiển của nó

ừ là nó gọi cho nghi đó, nó có còn ai đáng tin cậy ngoài đứa bạn thân này đâu . biết nó có chuyện nên vừa tắt máy xong là nghi xin phép mẹ ( ngoan dữ) phóng đi

- không sao ,chở tao về nhà mày nhé - nó nhăn nhó

- ừ ,để tao dìu mày - nghi lao tới chộp lấy nó rồi dìu đi

-để tôi dìu cô ấy cho - min lên tiếng

nảy giờ lo nhìn con bạn mà quên bén đi ở đây còn có người ,lần đâu gặp không hiểu gì nên nghi vẫn lịch sự chào hỏi
- chào anh , không sao đâu ,để tôi làm được rồi -

- nè đừng nói với con sâu đáng nguyền rủa đó - nó bấm chặt lấy nghi và ban cho hắn một cái nhìn cay độc

- ý bà là ...-nghi bỏ dở câu nói , xem ra nghi đã hiểu phần nào ,ra đây chính là con sâu mà nó nói , nghi chỉ cười cười rồi dìu nó lại xe , giúp nó ngồi lên chiếc SH cao ngất ngưởng ( đối với người bị què như nó ) kia , rồi cũng leo lên cầm chắt tay lái

- chào nhé - nghi quay sang hắn cười một cái rồi cũng phóng đi . nó thì hất mặt sang chỗ khác . để lại mình hắn ở đó , chỉ mình hắn thôi. khi cả hai người con gái đi khuất hắn cũng cho xe lao đi trong đêm , chỉ mới có 2 ngày thôi mà bao nhiêu chuyện xảy ra giữa nó và hắn . trong màn đêm ấy , trong làn gió se lạnh ấy lại một ký ức nữa được dựng lên .
và nó cũng chỉ là sự khởi đầu . là khởi đầu cho hạnh phúc hay đau khổ ? vẫn còn rất sớm để trả lời câu này và ta hãy để nó diễn ra theo đúng quy luật của nó.
số phận sẽ đưa hai con người này về đâu ? hãy để thời gian trả lời nhé !những tia nắng đang chen chút nhau len lỏi qua khe cửa sổ , trên chiếc giường màu hồng có hai người con gái đang thiêu dệt những giấc mơ . Một người tay trong tay cùng dảo bước giữa đồng cỏ bông lao , những cơn gió nhẹ khẽ nâng mái tóc dài , cả hai trao nhau những nụ hôn say đắm dưới ánh nắng ban mai ngọt ngào ấm áp . một người khác cũng tay trong tay ,nhưng nó không còn là cánh đồng lao , nắng và gió nửa ,mà giờ đây là một nơi thật đông ,thật náo nhiệt rộn rã tiếng nói cười . nào là :
- chơi cái đó , cái đó nha mẹ -
- con muốn ăn cái này ,mua cho con , mua cho con .
- ba cỗng con nhé , nhé ba .............
đó chính là khung cảnh một gia đình nghèo hạnh phúc đang dạo chơi trong công viên ,những đứa trẻ đang nô đùa trải bước trên những chiếc xích đu , vòng quay ngựa gỗ , kẹo bông gòn......

- Reng ! Reng ! - tiếng đồng hồ báo thức vang lên , một cơn sóng thần ập đến cuốn trôi đi những giấc mơ đẹp ấy , giờ đây chỉ còn lại hai người con gái đang chỗng chệ say ngủ trên giường. nó là người mở mắt trước tiên

- nè ,dậy ! dậy ! khét rồi kìa - nó thúc giục Nghi

- ùm ...ùm..cho tao ngủ chút nửa , 5 phút thôi - nghi ngáy ngủ

- 7 giờ rồi kìa . mày không đi học à ?- nó hù dọa con bạn

- cái gì ? sao mày không kêu tao - Nghi giật đầu dậy , chộp lấy cái đồng hồ gián mắt vào đó

- con quỷ ..mày lại gạt tao à ?- Nghi mắng nó khi phát hiện ra mình bị lừa

- ai kêu mày không dậy, chút nửa là trễ thật đó- nó cười trừ

- haizzz..lại phải đi học ,chán quá . mày chuyển về học với tao đi - nghi nhìn nó làm mặt cún con

- ừ để từ từ đã - nó ậm ừ cho qua

cuối cùng nghi cũng chịu lê thân vào phòng tắm , nó cũng bước khỏi giường , tiến lại gần cửa sổ ,nó nhẹ tay "bật cánh cửa sổ ra cho nắng sớm vào phòng " gió lập tức lùa vào , thổi bay làn tóc dài của nó ra phía sau , ánh nắng chiếu vào mắt làm nó thấy rát . phải nó rát vì ...đêm qua nó đã khóc, nó khóc không nhiều nhưng cũng đủ lượng để mắt nó nhỏ đi và sụp xuống . đang tận hưởng nắng sớm nghi từ phòng tắm bước ra khiều vai nó

- trời , mắt mày sao dữ vậy ?- nghi hốt hoảng với cái mặt nó hiện giờ . t/g thấy còn muốn xiểu huống chi ai .

- không có gì đâu, vài tiếng nửa hết mà - nó thở một hơi dài

- ừ ...- nghi nhìn nó mà lòng cũng thấy đau lây

-mày cho tao tới trường với nhé - nó nói với nghi nhưng vẫn đăm chiêu nhìn ra khung cảnh ngoài cửa sổ

- ừ . mày rửa mặt đi ...nhìn kinh quá - nghi nói rồi le lưởi ra ,cố chọc tức nó

nó không đáp ứng yêu cầu của nghi ( nổi giận ) mà đi thẳng vào phòng tắm .nghi nhìn theo nó cũng thở dài rồi thay quần áo chuẩn bị đến trường
chap 4 :tài xế bất đắc dĩ
-----------------------------------
những tia nắng đang chen chút nhau len lỏi qua khe cửa sổ , trên chiếc giường màu hồng có hai người con gái đang thiêu dệt những giấc mơ . Một người tay trong tay cùng dảo bước giữa đồng cỏ bông lao , những cơn gió nhẹ khẽ nâng mái tóc dài , cả hai trao nhau những nụ hôn say đắm dưới ánh nắng ban mai ngọt ngào ấm áp . một người khác cũng tay trong tay ,nhưng nó không còn là cánh đồng lao , nắng và gió nửa ,mà giờ đây là một nơi thật đông ,thật náo nhiệt rộn rã tiếng nói cười . nào là :

- chơi cái đó , cái đó nha mẹ

- con muốn ăn cái này ,mua cho con , mua cho con .

- ba cỗng con nhé , nhé ba .............
đó chính là khung cảnh một gia đình nghèo hạnh phúc đang dạo chơi trong công viên ,những đứa trẻ đang nô đùa trải bước trên những chiếc xích đu , vòng quay ngựa gỗ , kẹo bông gòn......

- Reng ! Reng ! - tiếng đồng hồ báo thức vang lên , một cơn sóng thần ập đến cuốn trôi đi những giấc mơ đẹp ấy , giờ đây chỉ còn lại hai người con gái đang chỗng chệ say ngủ trên giường. nó là người mở mắt trước tiên

- nè ,dậy ! dậy ! khét rồi kìa - nó thúc giục Nghi

- ùm ...ùm..cho tao ngủ chút nửa , 5 phút thôi - nghi ngáy ngủ

- 7 giờ rồi kìa . mày không đi học à ?- nó hù dọa con bạn

- cái gì ? sao mày không kêu tao - Nghi giật đầu dậy , chộp lấy cái đồng hồ gián mắt vào đó

- con quỷ ..mày lại gạt tao à ?- Nghi mắng nó khi phát hiện ra mình bị lừa

- ai kêu mày không dậy, chút nửa là trễ thật đó- nó cười trừ

- haizzz..lại phải đi học ,chán quá . mày chuyển về học với tao đi - nghi nhìn nó làm mặt cún con

- ừ để từ từ đã - nó ậm ừ cho qua

cuối cùng nghi cũng chịu lê thân vào phòng tắm , nó cũng bước khỏi giường , tiến lại gần cửa sổ ,nó nhẹ tay "bật cánh cửa sổ ra cho nắng sớm vào phòng " gió lập tức lùa vào , thổi bay làn tóc dài của nó ra phía sau , ánh nắng chiếu vào mắt làm nó thấy rát . phải nó rát vì ...đêm qua nó đã khóc, nó khóc không nhiều nhưng cũng đủ lượng để mắt nó nhỏ đi và sụp xuống . đang tận hưởng nắng sớm nghi từ phòng tắm bước ra khiều vai nó

- trời , mắt mày sao dữ vậy ?- nghi hốt hoảng với cái mặt nó hiện giờ . t/g thấy còn muốn xiểu huống chi ai .

- không có gì đâu, vài tiếng nửa hết mà - nó thở một hơi dài

- ừ ...- nghi nhìn nó mà lòng cũng thấy đau lây

-mày cho tao tới trường với nhé - nó nói với nghi nhưng vẫn đăm chiêu nhìn ra khung cảnh ngoài cửa sổ

- ừ . mày rửa mặt đi ...nhìn kinh quá - nghi nói rồi le lưởi ra ,cố chọc tức nó

nó không đáp ứng yêu cầu của nghi ( nổi giận ) mà đi thẳng vào phòng tắm .nghi nhìn theo nó cũng thở dài rồi thay quần áo chuẩn bị đến trường .
nhắc lại đêm qua chút nhé. sau khi nghi chở nó về , nó đã gọi điện xin phép mẹ già ở nhà . cả hai chào mẹ ( mẹ nghi) rồi lên thẳng phòng của nhỏ nghi đặt mông ngồi trên chiếc giường thân yêu , im lặng , nghi nhìn nó , nó lãng tránh

- có chuyện gì nửa à ? nói tao nghe - nghi hỏi mà như ra lệnh

- không có gì , chỉ là...chỉ là bị té thôi - nó thẩn thờ

- tao mà mày cũng giấu à ?- nghi có vẻ hơi thất vọng

- không ..không ..tao không có ý đó . chỉ là .......- nó biết mình không thể giấu nhỏ nên kể hết đầu đuôi cho nhỏ này nghe , một chữ không sót , bê lời văn tác giả vô luôn ^^

- tao mà gặp lại thằng đó là tao xử đẹp nó cho mày coi ( chưa biết ai xử ai à ) - nghi đe dọa

- thôi đi chị hai , chị xử người ta hay người ta xử chị ? - nó móc méo nghi

- thì...thì...cái con này mày gan nhỉ ? dám chọc bà à ?- bị nói trúng tim đen ,nên kiếm chuyện luôn dứt lời là nhảy vô thọt lét nó ,mà nó cũng đâu phải hạng dễ xơi , đâu ngu dại gì mà chịu đựng ,thế là từ tư thế bị động biến thành chủ động , lập tức nghi bị khống chế ngay

- bịch - cả hai củng lăng xuống sàn nhà

- chuyện gì vậy ? - giọng một người con trai hớt hãi chạy vào

đằng sau cánh cửa là 2 đứa con gái đang nằm dài chễnh chệ dưới sàn hơn nữa đứa này nằm trên người đứa kia ,người lạ nhìn vào chắc chắn không khỏi nghi ngờ cả hai là *** . hình ảnh đó cũng đập vào mắt người con trai đó ,nhưng cũng may không phải người lạ nên chuyện hiểu lằm không hề diễn ra ở đây

- này này ..anh mau giữ nó lại giúp em ..nhanh !- nghi mừng rỡ như lượm được hũ vàng

- ế ế không không ..anh phải bắt nó kìa ,đừng bắt em - nó lại phân bua

- bắt cả hai , không chừa đứa nào hết - người con trai xông vô ''hành xử'' cả hai đứa bọn nó ( thằng cha này chắc bóng , thọt lét với cả con gái mới ghê )
cuộc đấu vật vã diễn ra trong vòng 20 phút .Beng ! hồi chuông báo hết giờ ,cuối cùng cũng chịu dừng lại .thế nhưng ai thắng thua điều không rõ

- anh không làm bài sao mà chạy qua đây nhập cuộc vậy - nghi vừa hỏi vừa thở hổn hểnh

- thì cũng tại mấy đứa thôi, ồn thế ai mà học cho nỗi - thằng cha phân bua , ham vui nói đại còn bài đặt ^^

- xịa (xạo) quá ông ơi, khoái giỡn thì nói đi còn mắc cỡ - nó thêm dầu vào lửa

- ờ...ừ...ừ thì vậy đó - thằng chả đỏ mặt ấp úng thừa nhận

rồi cả ba lại cùng nhau tận hưởng giây phút bình yên , ấm áp .
trong lúc cho 3 người đó nghỉ ngơi , t/g giới thiệu sơ lượt về nhân vật thằng con trai này nha
LƯU KHẤT VŨ : 19 tuổi , học đại học , đẹp trai , học giỏi . là anh của LƯU THẢO NGHI ( thảo nghi ấy) . cũng rất rất thân với nó , cả ba chơi với nhau như anh em ruột , rất yêu thương hai đứa bọn nó . và có một bí mật , sau này t/g sẽ bật mí .
giới thiệu nhiêu đó đủ rồi ha, quay lại với chúng nó nào

- này ,anh ngủ rồi đó hả - hai đứa nó đồng thanh

-................- không một câu trả lời

- haizzz lại nửa - cả hai tiếp tục đồng thanh

- cứ mỗi lần giỡn xong là ổng lại lăn đùng ra ngủ ,hay thật - nó lắc đầu nói với nghi

-tao còn sợ ổng mà - nghi cũng thêm vào
rồi cả ba cùng chìm sâu vào giấc ngủ , họ mơ ,mơ những giấc mơ đẹp nhất . lát sau Vũ nhẹ nhàng bồng từng đứa thảy lên giường cẩn thận kéo chăn lại cho chúng , hôn nhẹ lên trán mỗi đứa miệng khẽ nói chúc ngủ ngon rồi bước ra khỏi phòng ,tiếp tục việc học . Nghi vẫn đắm chìm trong mộng mị , còn nó thì đã bị vòng tay Vũ đánh thức nhưng lại vờ như không biết, ánh mắt buồn đã quay trở lại ,rồi những quá khứ chôn sâu từ từ sống dậy đẩy những giọt nườc mắt lăn ra khỏi mi.....và hậu quả là mắt nó sưng thế đấy
khoảng 20 phút sau cả hai đã có mặt ở phòng ăn nhưng cả hai không ăn sáng chỉ chộp lấy hai cái bánh mì ngọt rồi vọt đi . một chiếc xe đạp thể thao được dẫn ra khỏi cổng qua bàn tay của nghi và nó, khi đi học thì nghi chính xác là một cô học trò ngoan và không hề chảnh chẹ với ai cả. khác hẳng với cô gái quần jeans ngắn lượn SH tới tận khuya . vị trí của nó dĩ nhiên là phía sau, nghi luôn trở thành tài xế khi đi với nó . một chân đã được đặt lên bàn đạp để phóng đi nhưng bị gọi giật lại , cả hai quay lại sau

- gì thế ông anh của tui ?- cả hai đồng thanh . chuyện này quá quen nên bọn nó không còn vẻ gì là ngạc nhiên , bất ngờ khi cả hai cùng nói giống nhau như thế nửa

- thì chờ anh đi chung cho vui chứ chi ?- Vũ bình thản trả lời bọn nó

- Dường như nắng đã làm má em thêm hồng...làng mây bay đã yêu tóc em ....trộm nhìn anh khẽ cười khiến em thẹn thùng ,áo trắng em bây giờ tan trường ....đạp xe nơi sân trường tóc em buông dài .......lặng thinh anh ngống trông đã lâu ......- nó ngân nga một bài hát quen thuộc ( chắc các bạn điều biết bài này đúng không ) ,nó hát không hay nhưng lại mang chút gì đó ngây thơ ,trong trẻo khiến cho người nghe cảm thấy ấm áp và nôn nao .
Hai chiếc xe đạp song song nhau trên con đường , hai tài xế đang đê mê với khúc hát nó ngân nga .
- Két - nghi thắng xe lại

- có chuyện gì vậy ?- giờ thì tới lượt Vũ và nó đồng thanh

- không có gì , mày xuống đổi xe đi - nghi nhìn nó

- sao vậy ?- nó ngây thơ

- thì mày "nhẹ" quá chứ sao ?- nghi nhấn mạnh từ nhẹ

- mày làm như tao nặng lắm vậy - nó mặt xụ xuống

- thì mày qua ổng đi , đổi chút mà - nghi xuống giọng

- mời công chúa - Vũ cười tươi nhìn nó mời gọi

- em không ngờ xa nó không bao lâu mà bệnh nó ngày càng nặng - nó nói nhỏ vào tai Vũ

Vũ không nói gì chỉ nhìn Nghi cười cười kiểu chọc quê làm nhỏ tăng xông máu tính xử hai anh em nó ,nhưng nó vội tiềm cớ

- mày không đi là trễ đấy - nó tặng Nghi nụ cười gượng

cả ba lại tiếp tục đồng hành trên con đường dài trải đầy nắng sớm , những giai điệu đáng yêu tiếp tục được nó thể hiện

-1.chú voi con ở bản đôn chưa có ngà nên còn trẻ con ..từ rừng già chú đến với người vẫn ham ăn với lại ham chơi ......2.mở cửa ra cho nắng sớm vào phòng .......3.từ nhà sàn xinh xắn đó chúng em đi đến trường nào . lội suối lại lên nương cao .....- nó đang ung dung vô tư ca hát thì

- mày có thôi không hả ? mấy nghĩ mình 5 tuổi đó à ? mà bây giờ con nít 5 tuổi nó cũng chẳng thèm hát mấy bài đó nửa đấy - Nghi liếc sang nó

-anh nói một tiếng công bằng đi - nó trề môi chu mỏ nhìn nghi rồi quay lại làm nũng với Vũ

- ơ con này , riết mày làm như Vũ là anh ruột mày còn tao thì không phải nhỉ ?- Nghi đùa cợt

- anh xem nó kìa , lớn rồi mà còn ganh tỵ kìa(lớn ganh tỵ mới nhiều đó bà hai )- nó kéo áo Vũ vẽ mặt thơ ngây vô số tội

- Mina hót hay mà sao em lại nói vậy - Vũ nhìn sang đứa em ruột cười thích thú

- ừ ừ nó hót hay thế cơ mà - Nghi nhắc lại cố ý nhấn mạnh từ hót (đúng là anh em có khác )

- ơ hay hai người xúm lại ăn hiếp em à , ghét giận luôn - nó chu mỏ làm mặt giận

- ế ế tao ăn chứ chữa có hiếp à nhá - Nghi đính chính

nó im lặng vờ giận dỗi làm nhỏ Nghi cười khoái trá , bạn thân mà thế đấy , chọc tức được nó là nghi mừng hết biết vì thường toàn là lép dế nó không ,có khi nào thắng nó đâu . còn Vũ thì lại tưỡng thật trong lòng lo lắng vì mình cũng có phần hùng vốn trong đó mà

Vũ lên tiếng - em giận thật đấy à ,anh xin lỗi mà

Nghi tiếp diện - người ta xin lỗi kìa

nó vẫn ngoãnh mặt làm ngơ khoanh tay để trước ngực nhìn sang phía khác . Vũ chồm người ra phía trước lấy trong cặp ra một cây kẹo rồi đưa lên trước mặt nó , trong lòng hồi hợp . thấy kẹo mắt nó sáng lên như đèn pha tức khắc chộp lấy ,miệng cười toe tét
Vũ thầm nghĩ - ra chiêu này vẫn còn dùng được ,em...vẫn còn con nít thế sao ?- rồi mỉm cười một mình

- của em đâu ? - Nghi liền đòi phần

Vũ buông một tay lái gãy gãy đầu ( chắc có chí ) - anh có một cây à -

Nghi liếc séo Vũ rồi quay sang nhìn nó và cây kẹo nửa tiếc nuối nửa mắc cười cái vẽ mặt của nó . cuối cùng trường của Nghi cũng đã tới , Vũ dừng xe cho nó bước xuống

- bye nhé ,tối gặp lại - VŨ nhìn bọn nó

- sao lại tối ?- nó và Nghi ngu ngơ

- thế cả hai không muốn đi ăn kem à - Vũ nắm được điểm yếu của cả hai

- hả? hả? kem hả ? mấy giờ ạ ?- nó nhảy cẳng lên thích thú

- ăn ở đâu hả anh - Nghi cũng hỏi tới tấp

- từ từ đã ,thì là quán cũ đó ,chiều gặp ở nhà nhé - nói xong Vũ vụt đi .để lại hai con khỉ đang nhảy tưng tửng lên vì sắp được ...ăn kem .

sau đó bọn nó cũng chia tay nhau Nghi đi vào lớp ,nó thì đón taxi về nhà . buồn nhiêu đó là đã quá dư với nó rồi , lấy lại tinh thần ,hai tay gối lấy đầu ngẵm nghĩ chuyện gì đó hồi lâu mà thiếp đi lúc nào chẳng hay .

*****
đúng rồi chúng ta bỏ quên min mất rồi ,tên này đang làm gì vậy nhỉ ? để tác giả tìm hiểu thử xem
đêm qua sau khi từ biệt con bò điên của mình về , tên này cũng lăn đùng ra giường sau khi tắm. hắn suy nghĩ lại tất cả những gì mình đã làm . hối hận ? có một chút đó . buồn ? cũng có một chút đó . tiếc nuối ? cũng có một chút đó . hắn cảm thấy mình hơi quá đáng với nó (thế mà chỉ là 'hơi 'sao ),nhưng ''lòng kiễu hãnh không cho anh nói sorry...nhưng suốt đêm lại nằm nhớ em '' .thiệt đúng vậy đấy ,min không ngừng nghĩ về nó , chính bản thân min cũng hiểu mình đang muốn gì nửa (cảm rùi chứ gì ), min thò tay vào áo khoác lấy điện thoại ra vô tình chạm phải một vật ....
một móc khóa điện thoại bằng chữ, sợi dây màu vàng nhạt ,hai chữ cái gắn trên sợi dây đó là N-N . min lật đi lật lại sợi dây rất nhiều lần, ngắm nghía rất kỹ càng .

min buột miệng - N-N là gì nhỉ ?

câu hỏi đó, thắc mắc đó đã cùng min ''du sơn ngoạn thủy'' một chuyến.

*****
6 giờ tối ở một góc phố quen ,một quán quen TINO ,là nơi cuộc chiến đã xảy ra ấy. cả ba anh em đặt mông xuống một góc khuất trong quán , bọn này thích tối nhỉ ? ngồi toàn chỗ khuất .cho đến giờ nó và Nghi đã xơi trọn hai ly kem socola và bạc hà .

nó chợt lên tiếng - này ,sắp có chuyện vui để xem đấy

Nghi chưa nắm được tình hình - chuyện gì ?

Vũ cũng chen vào - hả hả chuyện gì vui ?

nó bật cười vì thái độ của hai anh em nhà nhỏ - nhìn mặt hai người kìa ...haha...ngố...haha...quá

- ...cốc ...-Nghi ký mạnh lên đầu nó

- mày nói ai ngố hả con kia ?- nghi nghênh mặt nhìn nó

- mày đó...sao dám cốc đầu bà hả ? ..cốc..- nó cũng không vừa cốc lại Nghi một cái rõ đau

- anh hai xử nó coi , nhìn nó kìa ,riết rồi nó ...nó quá lắm mà - Nghi giận yêu nó , làm nũng với Vũ

- thôi thôi cho anh xin hai đứa hai chữ bình yên đi- cái này nghe quen quen nhỉ

- Mina em mau nói cho mọi người biết đi , chuyện gì vui thế - Vũ tiếp

-thì ....thì là chuyện ...đó đó - Nó cố tình làm cho hai đứa kia hồi hộp

- mày còn không nói nhanh là tao " xì mách đao " (smackdown )mày tại chỗ đó - Nghi giọng đầy đe dọa

- thì là chuyện ....con sâu thúi đó - nó không sợ lời hăm dọa của nghi nhưng nếu làm chuyện đó ở nơi này thì thật không hay nên nó nói ra luôn

- hả ? hả ? thật hả? mày tính làm gì ? làm gì thế ? nói nói nhanh !- Nghi như muốn nhảy khỏi ghế

- chuyện gì vậy ? nói anh nghe xem - Vũ cũng nhảy vô

- nhiều chuyện quá ! - hai đứa nó nói như tát nước vào mặt Vũ

- gan nhỉ ? hôm nay nói anh nhiều chuyện nửa à ?- Vũ nhăn nhăn mặt làm ra vẽ nghiêm trọng

- à không, không phải thế - bọn nó phân bua

- vậy thì kể nhanh lên - Vũ ra lệnh

- thì là ...............- rồi hai đứa thay phiên nhau kể hết cho Vũ nghe

-cái gì mấy đứa nói thật đó hả ? - Vũ không khỏi choáng váng

- không tin thì thôi - nó hờn dỗi

-chị ơi cho em 1 ...- nhưng dỗi có được bao lâu ,nó và Nghi lại gọi thêm một ly nửa . tính đến giây phút này thì mỗi đứa đã xơi trọn 4 ly kem

còn Vũ thì uống capuchino ,nhìn bọn nó mà anh chỉ biết lắc đầu.

- mà mày tính bày trò gì vậy - Nghi hỏi


Về Đầu Trang Go down
https://c15ek13.1forum.biz
K0y_C15E
†™..[Administrator]..™†
†™..[Administrator]..™†
K0y_C15E


Tổng số bài gửi : 136
Join date : 12/09/2010
Age : 32
Đến từ : Ninh Bình

Tôi yêu anh....đồ con sâu róm Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tôi yêu anh....đồ con sâu róm   Tôi yêu anh....đồ con sâu róm EmptySun May 15, 2011 11:38 am

nó nháy mắt với nghi một cái rồi cười đắt ý - từ từ rồi mày sẽ biết, nói sớm mất linh

Nghi tỏ ra hồi hợp - ừ ừ nhưng phải nhanh nhé

Vũ cũng bon chen vào - cho anh tham gia với nhé

nó trề môi nhìn VŨ - già rồi mà không bỏ thói bon chen à ?

nghi thừa cơ nhảy vô ăn ké - lo cho mấy bà vợ của ông kìa, lén phén tui mét mấy bả cho coi

Vũ phân bua - vợ nào ? anh làm gì có

Nghi tấn công - anh còn chối à ,thế mấy bà chị hôm trước tới nhà mình là ai ?

nghe lạ tai nó liền hỏi - thật hả ?

Nghi nghênh mặt- chứ sao nửa ,cả chục người chứ chẳng ít

Vũ - ấy dà ,mấy người đó chỉ là bạn học thôi ,không phải mà

nhìn cái mặt khóc không nên lời của Vũ mà hai đứa nó muốn bò lăn ra sàn nhà mà cười .

♫ ♪...Don't stop, make it pop
DJ, blow my speakers up...♫ ♪

điện thoại nghi bất ngờ rung lên ,cắt ngang cuộc cãi vã . mắt nàng Nghi liền sáng lên khi nhìn vào màng hình điện thoại , một nụ cười của người đang yêu hiện lên ,nghi đứng dậy

- tao nghe điện thoại chút

bước ra khỏi ghế nghi lại gần bang công

-alo

- em đang làm gì vậy ? ăn gì chưa? đi ăn với anh chút được không - giọng người con trai đó cất lên

- không được rồi , em đang đi ăn với con bạn rồi

-à không sao ,nếu em bận thì để khi khác vậy

- anh đang làm gì thế ?

#"@¤£$&%#¤%&/(
)=%¤£@$@£$ -- cả hai người tám với nhau mà không biết có một người đang nổi điên lên , cả tiếng chứ có ít gì

- nè mày có thôi nấu cháo đi không hả? không là tao xào bò nó luôn đó - giọng của nó cất lên làm ông bướm chim chóc xung quanh cũng phải tháo chạy vì sợ hãi

- thôi em cúp máy nhá ,mai gặp anh nhé - Nghi giọng nhẹ nhàng

-ừm ,em ăn ngon nhá - người con trai kia vừa nói xong nghi liền cúp máy không để cho tên kia tắt trước ,đúng là con gái .rồi Nghi bước vô mà lòng lo sợ ,tim đánh trống liên hồi

-chịu vào rồi à? - nó làm mặt lạnh

-thôi mà cục kưng, nhõng nhẽo quá - Nghi cười lo lắng

-thôi em tha cho nó, mấy bửa nay đi với em nên tụi nó không được gặp ,nấu cháo đến cháy nồi cũng phải - Vũ nhảy vô cứu nhưng vẫn không quên móc méo trong đó .nghi chỉ cười hăm dọa Vũ với ánh mắt '' về nhà rồi anh biết tay em ''

-về thôi ,tối rồi -nó đứng dậy

-sao sớm vậy ,đã khuya đâu ,có ông vũ mà -Nghi nhìn ly kem tiếc nuối

- mày ăn cháo no rồi ,cần gì ăn kem nửa - Nó vẫn giọng hờn mát

Vũ gọi chị phục vụ tính tiền ,Nghi và Nó cũng không nói câu nào nửa .ra tới cỗng nó đứng chờ anh em Nghi lấy xe .

-rồi ,giờ về hay muốn đi đâu nửa - Vũ nhìn cả hai

-chờ chút em cho xem kịch nè - Nó cười thích thú, mặt gian tà

- à ra mày kêu về sớm là thế hả ?- Nghi vỗ tay hớn hở

-chuyện gì? đi xem kịch hả ?- Vũ mặt ngu ngơ hết chỗ nói
cả hai trả lời bằng một nụ cười mà khiến Vũ lạnh cả người .nó nhất điện thoại lên

- con heo đó hả ?- Nó gọi cho kiệt

-hả heo nào ? ai vậy - kiệt ngây thơ ,bắt máy mà không nhìn xem ai gọi

- là tôi đây ,có sâu thúi đó không ?- nó

- à là bé à ,em tìm min hả ? chờ anh chút - kiệt đi sang phòng min

- bé cái đầu anh, lẹ đi - nó trả treo

- này này em hỗn quá rồi đó , mà sao em không gọi thẳng cho nó- kiệt thắc mắc

- không biết số - nó nói rỗng

- để lát anh nhắn số nó qua cho, em nói chuyện với nó nè - kiệt bước tới gần phòng tắm ,mờ cửa ra tìm con sâu của nó .kiệt đưa điện thoại cho min

min không khỏi thắc mắc - gì thế ?

- có người muốn gặp ,nghe đi - sau khi xong nhiệm vụ kiệt tiến đến giường min nằm xuống , không khỏi nghĩ vẫn vơ '' con bé ấy lại bày trò gì nửa nhỉ ? chắc cũng không vừa đâu ''

- ai ?- min nghe máy

- chủ nhân của cưng đây - nó nôn nao

- ai ? nói rõ đi - min bình tĩnh

- là tôi ,chủ nhân mới của anh , không nhớ à ?- nó đang ngồi trên xe nghi

- à bò điên đó sao ?hết đau rồi à- min nhắc lại làm nó nổi điên hơn

- anh mau đến quán kem lần trước đi - nó cố bình tĩnh

min -sao tôi phải đến ?

nó -không đến thì đừng trách nhé

min - cô nghĩ mình là ai hả

nó - chủ nhân của anh

min- cô ...cô nghĩ cô xứng à

nó- đó là tất nhiên nếu người đó là anh

min- cô

nó cắt ngang- đến nhanh đi ,tôi không có tính nhẫn nại đâu

min ném điện thoại của kiệt xuống nền nhà, kiệt ngồi phắt dậy nhìn cái điện thoại thương tiếc

- em điên hả ? sao ném điện thoại anh

min không trả lời, im lặng mặc đồ vào . min đang tắm mà ,một chiếc quần jean cách điệu , chiếc áo ôm sát người cổ rộng nhìn thật nam tính .min bước ra khỏi phòng trong khi kiệt đơ cả người ra . một chiếc xe quen thuộc được miin dìu ra khỏi cửa .

- Rùm Rùm - min lại phóng đi với tốc độ kinh người

tại quán kem

Nghi - sao sao ?

nó - thì ok chứ sao

Vũ - gì gì ?

Nó và Nghi - nhiều chuyện

- cốc ..cốc -hai cái cốc được vũ nhẹ nhàng gõ lên đầu hai bọn nó

- hổn láo vừa thôi nhé, thấy anh không nói rồi làm tới à

nó chu mỏ phòng má ,mắt rưng rưng cuối xuống im lặng nhìn đôi giày mình đang mang .còn Nghi thì vờ giận dõi nhìn sang phía khác ,cũng im lăng bỏ mặt Vũ ú ớ không ra lời
- th..ôi....anh ..anh
cố bình tĩnh nhìn hai đứa em ''chưa lớn '' của mình
- thôi anh xin lỗi, được chưa ? nhưng cũng tại hai đứa thôi ,ăn nói phải cho đàng hoàng chứ , 17 tuổi rồi đó , sắp lấy chồng rồi mà còn trẻ con vậy à

Nó và Nghi - thôi , anh giảng đạo hoài

- két - một chiếc xe màu đỏ chói cả mắt người dừng lại trước mặt nó

- tới rồi à - nó nhìn min cười đắt ý

- chuyện gì ,nói nhanh - min nhìn nó xé lửa

- nói chuyện với chủ nhân vậy à - nó chọc tức tên này

- không nói thì tôi đi, đừng giở giọng đó với tôi- min quạo

- không thích thì đi đi ,nhưng tôi không biết mình làm gì với ....-nó ngân dài

- nói nhanh đi - min cắt ngang

-chẳng có gì khó khăn đâu, đừng căng thẳng thế chứ - nó vẫn bình tĩnh , dong dài

- cô có nói không hả- min điên tiếc

- à thì là ...làm tài xế cho tôi đó mà- nó nôn nóng chờ nghe câu trả lời của tên này

- cô ..đừng quá đáng nhé

- tôi thấy chẳng có gì là quá đáng cả

- cô không có xe à

- không, nhà nghèo làm sao có xe ,chỉ có xe đạp thôi

- vậy thì đi xe đạp , sao lại bắt tôi chở

- anh có biết đi xe đạp lâu và mệt thế nào không

anh em nhà Nghi đang im lặng theo dõi câu chuyện của nó và min, Nghi thì cười khút khích ,Vũ thì tỏ ra khó chịu .

Vũ lên tiếng - đi thôi ,em không muốn đi chơi nửa à

Nghi cũng giụt theo - ừ ừ đi đi

nó nhìn min- nghe chưa , có đồng ý không ,trả lời nhanh đi

một ánh mắt không mấy thân thiện- lên !

nó ngập ngừng đứng cạnh min- nhưng không phải chỉ hôm nay thôi nhé, bất cứ lúc nào tôi cần là anh phải đến ,không cần biết anh bận chuyện gì

min quay lại nhìn nó- cô đừng được voi đòi tiên nhé, tôi không phải con rối của cô

nó khinh khỉnh - ai nói anh là con rối hồi nào ,thôi anh dài dòng quá , tóm lại có đồng ý không

min không trả lời ,nó nhanh chớp thời cơ- không trả lời xem như đồng ý
thật ra không phải min không trả lời mà là không biết nên trả lời nó thế nào cả ,nếu không đồng ý thì min cảm thấy gì đó hơi hụt hẫng ,còn nếu đồng ý thì thấy phiền phửt đang phân vân suy nghĩ thì đã bị nó cướp tay trên . lần nửa nó phóng nhanh lên xe min , hôm nay nó có mũ bảo hiểm nên không sợ ,nó nhìn sang nghi và Vũ nháy mắt
- đi thôi

Vũ hỏi - chỗ nào đây ?

NGhi đề nghị - bida nhé

nó nhảy lên thích thú quên mất mình đang ngồi trên xe - ok ,ý kiến tuyệt vời

- cô làm gì vậy ,muốn té nửa à - min giật mình nói lớn
Vũ và Nghi chạy trước dẫn đường, Vũ khẽ liếc min rồi phóng đi ,nghi cũng chạy theo sau . nó thúc vai min

- còn không đi

- cô muốn té như lần trước nửa à ?

-là sao ? - nó không hiểu chồm ra trước nhìn min hỏi

- đồ ngốc ,là dịnh tôi đó - mặt min đỏ lên nóng hừng hực mà bản thân min cũng không hề biết
nhưng cũng may có cái mũ che mất ,

- không cần đâu - nó vui vẻ đáp

min không nói câu nào mà cho xe chạy đi, không nhanh như lần trước nhưng vẫn làm nó hơi ngã người ra sau, phản xạ tự nhiên nó chộp lấy áo min níu lại .min cũng cho xe dừng lại

- sao ? còn không cần nửa không ? - min
nó không nói mà lẵng lặng choàng tay qua vòng 2 của min, mặt đỏ như gất ,thẹn thùng cuối xuống ,hành động của nó không thoát khỏi mắt min thông qua chiếc gương chiếu , nhịp đập tim min thình lình thay đổi ,nhanh hơn rộn ràng hơn ,không để sự việc đi sâu hơn ,min nhấn ga phóng đi. Vũ và Nghi cũng đã dừng lại chờ nó ở phía trươc
Đêm nay đã đưa bốn con người nửa xa lạ nửa quen thuộc gắn kết với nhau , đã giúp họ đăng nhập vào một trò chơi và bây giờ nó đã bắt đầu ...kết thúc là vui hay buồn ...là đau khổ hay hạnh phúc ...chỉ khi đi đến cuối cùng mới có đáp án chính xác nhất. hai chiếc xe lao đi cùng cơn gào thét của gió ,không một tiếng nói nào cất lên ,nhường lại tất cả cho tiếng ồn ào của xe cộ, nhường lại cho những con người thích tám ven đường , nhường lại tất cả chỉ đỗi lại sự im lặng ,sâu lắng trong lòng bốn con người này . những chiếc xe dừng lại trước một tiệm bida ,nó bước xuống đứng đối diện với min

- được rồi xong nhiệm vụ , bye bye

nó quay đi bước vào trong cùng anh em của Nghi ,Vũ không quên giáng cho min một cái nhìn khó chịu trước khi vào .cả ba vui vẻ bước vào trong, lại chọn một ví trí cuối cùng ,đó là bàn bida sáu lỗ. Vũ giúp nó và Nghi chọn một cây cơ. Vũ đưa cho hai đứa mỗi người một bao tay riêng được Vũ chuẫn bị sẵn. nó chạy lại sắp bi, nó thích công việc này nên không bao giờ để cho mấy chị nhân viên làm ,dù họ nhìn nó không mấy thiện chí.

- sao em cứ thích làm mấy chuyện này vậy , sao không để họ làm - Vũ cau mày nhìn nó

- nó thích thì anh cứ để nó làm ,nó rỗi hơi mà - Nghi chen vô

- mày nói ai hả con nhỏ lùn kia -nó cầm đồ sắp bi dí Nghi chạy vòng vòng cái bàn .với cái tính ngang bướng đanh đá nó đâu dễ dàng tha cho Nghi

- thôi !!!- Vũ trợn mắt nhìn hai đứa

-hai đứa đã biến thành trung tâm rồi đó - Vũ vừa nói vừa nhìn đăm đăm mấy tên đang '' mắt trái tim '' với hai đứa nó ,bên cạnh đó là những cặp mắt rực lửa của những cô gái chân dài . hai đứa nó ngượng ngùng quay mặt vào trong .

- cũng may anh là khách quen đó, chứ không là người ta đuỗi ra nảy giờ rồi - Vũ rất hay đến đây hầu như ngày nào cũng đến và còn là khách đắt giá nên ông chủ ở đây rất cưng Vũ

- tại nó mà anh - nó chỉ tay vào Nghi

- tại mày đó, ai kêu mày rượt tao - Nghi nghênh mặt nhìn nó

- ai biểu mày móc tao - nó chu mỏ

- tại mày ....- nghi không thể nói hết câu vì..

vũ gắt lên - im !!!

- nè hôm nay anh ăn phải gì vậy? sao gắt lên hoài vậy ? -nó phụng phịu nhìn Vũ

- chắc ổng chửa uống thuốc đó mòa - Nghi đốt nhà

Vũ đỏ mặt ,lúng túng nhận ra mình đã đi quá đà cố tìm lời giả thích nhưng không biết phải nói gì , đơ mặt ra nhìn hai con em . Nghi nhìn mặt ổng muốn cười nhưng không thể cười đành nén lại cứu giúp thẳng anh gặp khốn khó trước câu hỏi của con bạn

- mày tính không chơi nữa à ?- nghi quay sang hỏii nó

- à tao quên , thôi em sắp bi rồi đó, anh đánh trước đi - nó nói với vũ

Vũ vừa đưa cây cơ lên chuẩn bị tấn công vào viên bi màu trắng đang run lên sợ hãi ,thì phía sau một bóng người xuất hiện đẩy vũ sang một bên .tung một cú mạnh vào hòn bi trắng ,một cái va chạm mạnh ,những hòn bi đưa đẩy nhau ,nối tiếp rơi vào các lỗ bi nằm hai bên .
những cặp mắt giận dữ xen lẫn kinh ngạc của ba anh em nó dồn hết vào người đó .mặt nó đỏ bừng ,trong lòng thằm rủa " tên nào xấu số dám chọc bà nổi giận ,để bà cho con nếm mùi cửa âm bạch cốt chão nhá " nó hùng hổ tiến tới gần tên đó với suy nghĩ ấy rồi dùng tay lây mạnh người đó, xoay lại đối diện với mình . trong phút chốc những suy nghĩ tiêu tan đổi lại là một câu hỏi to đùng đến nổi nó phải bật ra thành tiếng

- sao lại là anh ....cái con sâu chết bầm này ? sao anh còn chưa đi nửa?

min nhìn nó rồi xoay người lại ,khom xuống nhấm vào viên bi trắng đang nằm thẳng hàng cùng viên bi xanh lục kia , miin đưa tay về sau lấy đà cho cú đánh sắp diễn ra . CỐP !!! min đẩy cây cơ về phía trước nhưng đồng thời cũng bị lệch sang một bên vì đụng phải một lực khác từ tay nó ,viên bi cũng vì thế mà đi lệch hướng một mình rơi xuống lỗ bi phía trước .min không hề tỏ ra bực bội mà vẫn giữ tư thế nhìn hòn bi trắng rơi xuống sau đó nhẹ nhàng đặt cây cơ lên bàn , quay lại nhìn nó

- tại sao tôi phải đi? ở đây có bảng cấm không cho tôi vào à?- min trả lời nó bằng những câu hỏi ngược lại

- không cấm nhưng sao anh lại chọn quán này , với lại nếu muốn chơi thì anh chọn bàn khác mà chơi, sao lại phá tôi - nó cau mày nhìn đăm đăm

-cậu đi chỗ khác chơi đi, bọn này không ai muốn tiếp cậu đâu - Vũ cũng cau có chen vào

- tôi có nói chuyện với anh sau ? - min khinh bỉ nhìn Vũ

- nè ai cho anh nói với anh ấy cái giọng đó hả? chẳng phải lúc nảy anh đẩy anh ấy ra sao ? - nó tức giận

- được rồi em không cần phí lời với loại người này đâu - Vũ nắm tay nó kéo lại và gọi Nghi đi khỏi

min vội chộp tay còn lại của nó ,không cho vũ kéo nó đi . đang lao về trước bất chợt chịu phải một lực mạnh từ sau nó bị mất đà ngã ngược lại phía sau ,Vũ tuột mất tay nó , lưng nó chạm nhẹ vào ngực min , trong vài giây ngắn ngủi hai con tim không hẹn mà cùng nhau đánh lên những nhịp trống đầy tính rock . nó quay lại sau nhìn min hét lớn ngăn cho việc mặt mình đang nóng dần lên

- anh làm cái gì thế hả?

- ai cho cô đi ? tôi đã nói xong chuyện với cô đâu - min bình thản

Vũ không giữ được bình tĩnh ,chộp nhanh tay nó cố kéo đi nhưng min vẫn chưa buông tay nó , cả hai điều dồn hết sức thành ra hai cổ tay nó rất đau

- cậu đang làm gì vậy ? còn không mau buông ra? - Vũ gằng giọng

- tại sao tôi buông ? - min đáp lại bằng một câu hỏi

bé Nghi vẫn đang đứng khoanh tay chứng kiến đầu đuôi câu chuyện trong suy nghĩ không khỏi những ý nghĩ điên rồ " chà chà chuyện tình tay ba sau? giống trông phim thật, ai mà ngờ cảnh này có ngoài đời thật nhỉ, mina nhà mình cũng đắt giá thật, mỗi tay là một anh, chưa kể hai chân và những chỗ khác , ấy dà ..." Nghi bị lôi ra khỏi trí tưỡng tượng vớ vẫn của mình vì ánh mắt cầu cứu của nó đang dính chặt vào Nghi

nghi chậm rãi bước tới gần ,đứng nghiêm trang và nói với âm lượng vừa đủ nghe

- hai người đừng lại được rồi đó !

nghe thì đã nghe nhưng tay thì không ai chịu buông ra,Vũ và min vẫn cho nhau những cái lườm hết sức dễ chịu. nó nhăn mặt nhìn Nghi, nhỏ chạnh lòng hét lên

- buông ! nhanh !

hai tên kia quay sang nhìn Nghi theo sau đó là những cái nhìn tò mò của mọi người xung quanh ,tay hơi nới lỏng ra ,nó nhân cơ hội rút nhanh tay lại ,mặt nhăn nhó xoa xoa cái tay đáng thương của mình rồi kéo tay nghi đi khỏi ,trước khi đi nó đã để lại một cái nhìn viên đạn bắn tan xác cả hai . Vũ vội chạy theo nhưng vừa ra tới cửa thì hai cô nàng đã chạy đi mất ,Vũ đứng nhìn bóng nó và Nghi mất dần . Vũ quay vào trong nói với người chủ tiệm một câu xin lỗi và thanh toán rồi ra về ,min vẫn đứng đó tựa người vào cái bàn, đứng tần ngần vài phút suy nghĩ cái gì đó dường như sâu xa lắm rồi cũng bước ra về .

10 phút sau trước cửa nhà nó

- cám ơn mày nhé ,chiều mai gặp lại ở trường mày ha- nó đã lấy lại vẻ tươi tỉnh nói với nghi

- ừ ,nhớ tới sớm không là tao vọt về trước cho mày bơ vơ ở đó một mình đó- Nghi đùa với nó

- tao biết mày sẽ không nở làm thế mà - Nó tỏ ra thấu hiểu

- tổ cha mày, cứ chờ rồi xem em- Nghi nghịch bằng giọng điệu mà chỉ có những người lớn tuổi mới nói

- ối ối mẹ nghi già tới nơi rồi haha- nó cười vật vã

- ừ già rồi, già nên khó tính mày coi chừng tao đó - một nụ cười nhẹ kèm theo

- ừ giờ thì mẹ Nghi về nghỉ để mai còn đi học, già rồi mà còn đi học khổ cái thân già - nó chọc tới

- ừ ừ mẹ phải học chứ để còn đi làm kiếm tiền mua kem cho bây ăn mừ - Nghi vờ hờn dỗi

-không mấy mẹ Nghi ngủ với con hôm nay nhá - nó làm mặt cún con

- thôi tao phải về ,đi chơi với mày bỏ nội bơ vơ không ai chơi ở nhà kia kìa - Nghi thở dài tỏ ra mình là người bận rộn
- ừ vậy mày về đi, mai gặp hen mẹ kaguru - nó tạm biệt Nghi

- cái con này ,mày vẫn còn nhớ sao ? tao tưỡng mày quên rồi chứ làm tao mừng hụt vậy , thôi bye cưng - nói rồi Nghi nổ máy khuất dần

nó bước vào trong với tâm trạng buồn bực

-đúng là xui xẻo ,phí mất một bửa tiệc bida của ta, đồ con sâu xui xẻo, đồ con sâu chết tiệc ,đồ con sâu thúi , đồ con sâu bệnh hoạn.....- cứ thể nó lẩm bẩm rủa thầm min cho tới tận khi chui vào buồng tắm mới chịu thôi

bên min :

- ắc xì ...ắc xì - tội nghiệp thằng nhỏ ,con bé rủa ít quá mà

- anh sao thế ? có cần em mua thuốc cho anh không - các bạn đừng ngạt nhiên ,vì hiện giờ min đang ngồi trong một quán bar

- mặt xác tôi, tránh ra đi ,đồ lắm chuyện , ai cho cô ngồi đây hả? - min quát tháo

- người ta có lòng tốt muốn giúp anh thôi, có cần gay gắt thế không, đồ chảnh - người con gái tức giận bỏ đi


- sao em lại chiu vào đây nửa ? - Kiệt xuất hiện

một người phục vụ đi lại - anh ấy uống khá nhiều ,tôi có khuyên vài lần nhưng anh ấy không nghe

Kiệt cười cảm ơn nhìn anh phục vụ - được rồi cảm ơn em nhé Hoàng ,thanh toán cho anh đi

người phục vũ cuối đầu rồi vào trong , đó là một người phục vụ trong quán ,anh ta luôn phục vụ mỗi khi kiệt tới nên anh ấy biết min là điều không lạ. vài phút sau người phục vụ trở ra, kiệt thanh toán xong xui rồi đở min ra, Hoàng cũng phụ giúp một tay. kiệt để min vào trong xe ,vừa lái xe kiệt vừa nghĩ " cho tới khi nào em mới vui vẻ được vậy min '' , chạy dọc theo con đường dài quen thuộc ,kiệt đậu xe lại trước một căn biệt thự ,kiệt mở cửa xe ,dìu min xuống tới gần cánh cửa kiệt bấm chuông

- bé mở cửa giúp anh nhé

một cô bé tầm khoảng 10 đến 11 tuổi chạy ra

- dạ chào cậu chủ - cô bé cuối đầu lễ phép

-được rồi em vào trong pha giúp anh ly trà nóng đi

vừa nghe lệnh xong cô bé lập tức phóng vào trong pha trà, kiệt dìu min lên phòng , thay quần áo cho min xong kiệt để min lên giường đắp chăn lại cho cậu .kiệt ngồi xuống chiếc ghế cạnh giường min . cô bé lúc nảy gõ cửa bước vào sau khi kiệt cho phép

- thưa cậu trà đây ạ - cô bé tay cầm ly trà nóng

- mẹ đâu mà có mình em thức vậy ? - kiệt hỏi cô bé sau khi nhận ly trà

- dạ mẹ em sốt nên nằm nghỉ rồi ạ - cô bé mặt buồn bã

- thế bác đã đi khám hay uống thuốc chưa - kiệt vừa hỏi vừa đút nước cho min

- dạ mẹ đã uống thuốc rồi nhưng vẫn không thấy bớt

- bác đã bệnh lâu chưa

-dạ từ hôm qua ạ

- thôi em đi ngủ đi, mai anh sẽ gọi bác sĩ qua khám cho mẹ em

- dạ nhưng mà ...

- không sao hết ,giờ thì em đi ngủ nhanh lên

- dạ ,chào cậu chủ

cô bé cuối đầu chào Kiệt rồi bước ra với khuôn mặt hớn hở

-may quá, mẹ sắp hết bệnh rồi

vậy là một ngày làm tài xế của min đã trôi qua, ngày mai thế nào vẫn là một dấu hỏi ...
giới thiệu sơ lượt về căn nhà và cô bé kia nhá :

đây là nhà riêng của anh em min ,min luôn ở đây khi về việt nam ,còn kiệt thì ở cùng nhà với cha ,nhưng thỉnh thoảng cũng ghé đây ở khi min về , còn cô bé kia tên là Mi , 10 tuổi ,Mi làm việc ở đây cùng với mẹ . một lần tình cờ gặp được mẹ con mi ở ngoài đường bán chuối nướng khoai nướng... min thấy đáng thương nên cho họ về làm việc và sống tại đây

------------------
ni xin lỗi vì dạo này lười box nhé, vì box lên mà không thấy ai cm cho ý kiến gì hết, ni cũng không biết truyện mình có không ổn chỗ nào không để còn chỉnh sửa nó , hy vọng sau chap này sẽ nhận được lời nhận xét của các bạn . cảm ơn !
chap 5 : nhân vật mới ...bất ngờ mới


hôm nay đã là ngày thứ 5, thành phố vẫn ồn ào vẫn náo nhiệt ,nó thức giấc với một tâm trạng đầy hưng phấn ,đá cái bực bội khó chịu hôm qua vào sọt rác. một cái vươn vai ,một nụ cười rạng ngời chào đón bình minh. một chiếc đầm trắng trên gối ,vẫn cái vẻ nhí nha nhí nhảnh như thường ngày ,nó chạy xuống bếp lục lội .nó vớ lấy hộp sửa và ổ bánh mì trứng rồi chạy vọt ra phòng khách ,lôi điện thoại ra bấm bấm

- alo ,mày đi học chưa ?

- rồi đang ở trường ,chuẩn bị vào học ,mày dậy sớm thế?

-tao thích không khí buổi sáng mà ,vậy chiều tao lại trường ,học ngoan nha em

- ừ ,chiều gặp

nó và nghi vừa kết thúc cuộc đối thoại .mẹ và chị nó vừa đi chợ về

- mẹ ,chị

- ừ ,con thấy ổ bánh mì và trứng mẹ để trong bếp không vô....

mẹ nó chưa nói hết đã thấy nó đang ngấu nghiến phần sáng mà bà đã làm sẵn cho nó .chị có mua kẹo mút cho em nè.

nó cười tươi - woah ,yêu chị hai quá đi
chị nó cười rồi đi vào bếp

- con tính khi nào về thăm bà hả? - mẹ nó nói vọng ra từ bếp

- con cũng chưa biết nửa - một cây kẹo được đưa vào mồm

- ngoại nhớ con lắm đó, nhanh về thăm bà rồi con ghé thăm nội nửa

- dạ con biết rồi

một ý nghĩ lóe lên ,nó cười gian xảo phóng nhanh lên phòng .

- đi từ từ thôi con gái con đứa mà vậy đó, ai mà thèm rướt - mẹ nó trêu

- con xếp đồ chuẩn bị về thăm bà đây - nó nói vọng xuống

lật đật chọn đồ rồi bỏ vào vali nhỏ. sau đó thay đổi quần áo, vẫn là kiểu jean dài rách rưới nhưng hôm nay nó không mặc áo sơmi nửa mà thay bằng chiếc áo phông trắng .nhìn thật là đáng yêu hết biết.

- con ra ngoài mua đồ chút rồi về nha mẹ -nó vừa nói vừa dẫn chiếc " súp pờ đạp " ( xe đạp) của mình ra ,phóng nhanh ra phố

nó buông một tay lấy trong giỏ sách ra một cây kẹo mút khác ,tấp vào lề đường bốc vỏ kẹo ,bỏ vào sọt rác cạnh bên, bỏ vào mồm .đưa chân lên đạp

- RẦM !!! - nó và hai người con trai khác nầm lăn lóc trên vỉa hè

- cái gì vậy chài , mới sáng sớm ra mà đã gặp xui xẻo rồi - nó la làng

- ơ cô bé không sao chứ ,tụi anh xin lỗi đã đụng phải em, em có bị đau chỗ nào không ? - một người con trai đỡ nó dậy (gọi tắc là A nhé)

- mấy anh làm gì vậy? tôi đứng sát trong lề đường mà mấy anh cũng đụng được là sao? - nó tức tối

- đã xin lỗi rồi, làm gì mà gây gắt như bà già thế ? - tên con trai còn lại lên tiếng ( gọi tạm là B nhé)

- thử là anh xem có im miệng được không ? - nó góng lên cải lại ( mina mà đời nào chịu thua)

- làm gì như bà bán cá vậy ,ồn ào chết được - tên B

- đồ con khỉ như anh thì biết gì, anh nói ai bán cá ,anh thử nói lại lần nửa xem - nó bốc lửa

- mày làm gì vậy ,im đi cái thằng này, em đừng để ý tới nó, thằng này nó khìn khìn vậy đó, em cho anh xin lỗi nhé - tên A cười gượng

- hứ ,đồ cà chớn - nó liếc tên B rồi đỡ chiếc xe đạp đi

nhưng vừa co chân để lên bàn đạp lập tức nó nhăn mặt lại ,bước nhanh xuống xe , ngồi phệt xuống đất ,chiếc xe lại ngã lăn lốc . tên A thấy vậy lập tức chạy lại ,đỡ lấy nhưng mông em đã chạm đất còn đâu

A - cô không sao chứ ?

nó - chân đau quá

B - đáng đời bà tám

A - cậu có thôi không hả

nó - đồ khỉ *** đỏ ,ích kỷ , ki bo

B -cô nói gì hả? đồ bá tám

nó - khỉ *** đỏ , khỉ đầu chó, khỉ lắm lông ,tinh tinh, vượn cái

A - hahahahahaha

B - cái...cái ...cái con bà tám này

A - haha chết mày chưa. cho mày chừa .bỏ cái thói ăn hiếp người ta nha con

B - tôi cho cô nói lại đó vịt bầu xấu xí kia, cô nói ai là khỉ là tinh tinh hả

nó - có vậy mà cũng hỏi lại sao, nghe không rõ hả tinh tinh, vượn cái ?

A - haha vượn ...vượn cái .mày mà là vượn cái sao ?

B tiến lại gần nó ,nâng cầm nó lên , nhìn chằm chằm vào nó, với ý định làm nó sợ nhưng nó đã làm chàng thất vọng não nề , nó không những không sợ mà còn hếch mặt lên nhìn thẳng vào mắt tên B , làm tên B chợt sượng sùng

nó - muốn gì? oánh nhau à ? tôi không sợ anh đâu

A - mày tính làm gì vậy ? điên rồi à

tên A vừa nói vừa nắm áo B lôi ra - mày đi mua băng cá nhân và thuốc sát trùng dùm đi

nó lè lưởi trêu tên A trước khi hắn lấy xe đi tìm nhà thuốc . tên A đỡ nó ngồi vào băng ghế đá.

- xin lỗi em nhé, em có đau lắm không? -tên A hỏi nó

- em không sao ,chút sẽ khỏi thôi - nó trở lại dáng vẻ dịu dàng

- à ...ừ - tên A hơi bất ngờ vì thái độ của nó

- em tên gì? em không đi học sao? - anh ta tiếp tục hỏi

- gọi là mina đi,em không đi học - nó cười nhẹ

- à em bao nhiêu tuổi - giống cảnh sát điều tra nhỉ

- anh giống đang lấy khẩu cung vậy ,em 17 tuổi ,còn anh? đang cúp cua à ?

- anh hơn em một tuổi, là thằng ranh hồi nảy chủ mưu đấy - tên A vừa cười vừa gãy đầu ,chắc có chí

- thế anh tên gì ? - nó hỏi nhưng mắt lại nhìn thẳng

- anh tên Luân ,còn tên kia là Shin ,bọn anh học cùng trường

- KÉT !! - Shin về tới và thảy bịch thuốc cho Luân

- tao tới đó trước, mày từ từ mà băng bó cho vịt bầu - nói rồi Shin đi mất

nó tức ơi là tức nhưng vẫn cố nén lại ,quay sang Luân

- được rồi anh cứ đưa nó cho em rồi đi đi ,em tự làm được

- nhưng mà ....

nó cắt ngang - cám ơn anh, anh cứ đi đi

dù không muốn bỏ đi nhưng nhìn vẻ mặt của nó không hiểu sao Luân không dám nói gì thêm , anh chàng đành phải đứng dậy chào tạm biệt ,nó cũng cười vẫy tay chào Luân . anh chàng dường như đã cảm nắng nó thì phải ,người đi mà mắt cứ quay lại nhìn nó ,không biết có đụng phải ai không nửa .còn nó thì cuối xuống xử lí vết thương

- haizzz thế này thì chắc không đạp xe về được rồi

- he he - một bóng đèn cháy sáng, nụ cười ghê rợn cất lên từ đôi môi xinh xắn kia
-----------
giới thiệu nhân vật mới nhé :

Trịnh Thế Luân : 18t ,không đẹp trai như min của chúng ta nhưng nhìn nam tính cực, học không giỏi nhưng cũng không thua kém ai

Shin : 18t đẹp trai ,lạnh cỡ min , nóng tính ,học ngang hàng với Luân ,người này có tên như vậy vì ba là người nhật ( không nói chắc các bạn cũng biết ) , là đối thủ thứ 2 của nó xếp sao min thôi
hế là chiếc điện thoại được lấy ra

- Đến chỗ X X X X X nhớ đừng chạy xe anh tới đây, đón taxi đi

- Cô ra lệnh cho ai thế hả

- tất nhiên là cho anh rồi, sao tính không đến à ?

- cô... chờ đó

nó cười mãn nguyện rồi lôi ra chiếc headphone yêu quý của mình ,nó bật lên một giai điệu quen thuộc ,lắc lư cái đầu rồi lại nhịp nhịp cái chân .lát sau nó nhìn đồng hồ ,than thở

- cái gì đây, 15 phút rồi mà còn chưa tới nửa,chậm như rùa vậy trời

số là chị mina chúng ta đã gọi cho anh tài xế bất đắc dĩ min đấy mà .nó lại tiếp tục nghe nhạc ,dần khép mi lại, tận hưởng giai điệu nhẹ nhàng của bài hát nó yêu thích ,cái đầu khẽ lắc lư .cùng lúc đó có một người đi tới , im lặng nhìn nó hồi lâu, đôi môi khẽ hé mở thành một nụ cười. chàng trai bước xuống xe tiến lại nó thì lại vội lùi lại vì ở hướng đối diện lại xuất hiện một chàng trai khác đang bước nhanh lại nó ,vì thế đôi chân đành lùi lại vị trí cũ ,ngậm ngùi im lặng theo dõi, trong lòng có chút gì đó gọi là khó chịu . anh chàng kia đã đến gần nó hơn, đứng trước mặt nó . nó vẫn ngây ngơ nhắm nghiền đôi mắt mà tận hưởng âm nhạc ,không biết rằng trước mặt nó đang có luồng khí u ám hạng nặng . tên thứ hai đứng im nhìn nó khoảng vài giây rồi

- CỐP ! - một cái đau điến rơi trọn vào cái chân đang bị thương của nó

- con sâu này..anh điên rồi à ? - nó bỏ headphone xuống và gắt lên khi thấy min đứng trước mặt và cái đá chết người của anh

- chuyện gì nói nhanh đi, tôi không rảnh nghe cô nói nhảm đâu

- thì từ từ ,anh làm gì bạo lực vậy <= nói và suy nghĩ => đồ chết bầm, dám đá ta sao, chờ ta khỏi rồi ngươi biết tay

- chuyện gì nhanh đi ,không nói thì tôi đi về đây

- ê nói nè , thấy chiếc xe đó không - nó chỉ vào chiếc xe đạp của mình

- không có đuôi , rồi sao ?

- chở tôi - nó nói tỉnh bơ mà không hề phát hiện ra có một người đang há hốc mồm

- cô nói gì ? tôi chở cô bằng cái loại xe này á ?

- chứ anh nghĩ tôi kêu anh tới đây làm gì? à à à hay là .....- nó ngân dài - anh không biết chạy xe đạp?

- gì chứ ,ai nói cô tôi không biết ? chẳng qua tôi không muốn chở một đứa - min ngập ngừng - một con bò như cô thôi

- nè nè ,đồ sâu long ,đồ sâu Megalopyge ( loài sâu giống hệt một đống lông bùi nhùi ,xấu xí), sâu thúi ,anh nói vậy là ý gì hả?

- nói lần nửa tôi không phải là sâu long sâu gì đó mà cô nói nhá, cô mà nói lần nửa thì đừng trách tôi đó

- tôi cứ nói đó rồi sao, anh đánh tôi chắc ? sâu thúi

- cô ...

nó cắt ngang - có chở không thì bảo ?

min ấm ức bước lại gần chiếc xe ,ngồi ở vị trí tài xế ,nó vừa cười khút khít vừa từ từ lếch lại gần chiếc xe ,min xoay lại thấy nó đi cà nhắc ,trong tít tắc chút gì đó nhoi nhói trong lòng ,đôi chân muốn bước xuống giúp nó nhưng lí trí lại không cho phép ,đành ngó sang phía khác bỏ mặt nó với cái tướng đi hết sức là xinh đẹp . cuối cùng nó cũng bò tới cái yên xe ,nó ngồi lên đó, chẳng làm gì khác nhưng lại không hiểu sao cái khuôn mặt dữ tợn ,đanh đá kia biến đâu mất xác chỉ còn lại cái vẻ mặt đầy vẻ thẹn thùng ,hai má hồng đỏ y như những cô gái đi bên cạnh người mình yêu. còn min thì lại chìm vào suy nghĩ " đã lâu rồi không đi xe đạp nhỉ ,từ khi em đi anh cũng không đụng tới nó nửa, ước gì giờ này ,giây phút này người ngồi sau anh chính là em thì thật tốt nhỉ "

- Bốp ! - một cái đánh khá là êm ái vào vai min phá tan suy nghĩ kia

- sao còn chưa đi nửa? không biết chạy thiệt à ?

- đi nè ,ngồi cho chặt vào ,không lại té như lần trước thì đừng có trách

nó lè lưởi liêu liêu min rồi tiếp tục lẩm bẩm " cứ chờ đó, mỹ nhân trả thù 2 ngày chưa muộn " (vì vết thương nó có lẽ 2 ngày sau sẽ khỏi ) trở lại vẻ tươi tắn ,nó lấy ra cây kẹo mút khác bỏ vào miệng .suy nghĩ gì đó nó lại tiếp tục lột một cây nửa ,nó ngượng ngùng đưa ra phía trước cho min

- gì vậy? - min hỏi

- cho anh đó - nó cuối gầm mặt xuống đất => mắc cỡ đó mà

- không cần cô ăn đi - min hửng hờ

- nhưng tôi cũng có rồi ,làm sao bỏ hết hai cây vào miệng được

- thì cầm đó chút nửa ăn, sao cô ngốc thế - min quay lại nhìn nó

nó không nói câu nào mặt lộ rõ vẻ thất vọng ,nhìn cái mặt đó min lại không nở thấy nó buồn, dù sao nhìn cái mặt đanh đá ,không chịu thua của nó vẫn thích hơn

- đưa đây - min chìa tay ra sau

nó hí ha hí hửng trao cho min ,xoay lại thấy nó min chỉ biết lắc đầu

- đúng là con nít ,nhưng đáng yêu nhỉ - min lẩm bẩm một mình rồi bất giác giật mình với câu nó vừa rồi của mình

- mình vừa nói gì thế nhỉ ,điên rồi ,điên thật rồi - lắc đầu liên tục cố xua đi cái suy nghĩ đó

min cố lãng sang chuyện khác - bây giờ đi đâu ? - giờ này mới chịu hỏi ,bó tay với hai anh chị

nó đưa tay lên môi ra vẻ đăm chiêu suy nghĩ - cứ đi thẳng đi, khi nào quẹo tôi sẽ nói

- hai đứa đó đẹp đôi hén mậy - một lời nhận xét của một cặp thanh niên

- ngưỡng mộ anh/chị ấy quá - một cặp khác

- ...... -

đó là lời nhận xét về bọn nó của một số người xung quanh ,vì bây giờ nhìn vào ai mà nghĩ hai đứa nó lại là oan gia hay cãi nhau chí chóe mà không phải là một cặp tình nhân chứ . anh chở em bằng xe đạp , cùng nhau ăn kẹo mút , kẻ cười người nói , kẻ chỉ người xem cơ mà

..........

ở góc phố quen thuộc lúc nảy có một người đang thất vọng trong theo bóng bọn nó

- mày làm gì ở đây vậy? nói đi mua đồ mà cả tiếng chẳng thấy mày quay lại, báo hại tao phải ra đây tìm

- à ...ừ ..tại...tại đang đi tự nhiên cái chân nó đau nên tao nghỉ một chút thôi

- ế ế chỗ này hồi nảy tao với mày đụng phải cô bé mina gì đó mà?

- tên mina sao ?

- ừ . à hay là shin nhà ta....

- gì chứ đi thôi

- nói trúng tim đen rồi đúng không ?

- mày im đi nói nhiều quá

- haha tình yêu sét đánh hả ?

- đã nói mày im mà ,sao giống bà tám vậy ?

- đúng rồi ,bà tám vậy đó vậy mà nói .....

hai người cứ vừa chạy vừa cải chí chóe với nhau rồi cũng mất tâm ( chắc mấy bạn biết ai rồi phải không ).
trở lại với nó và min nào .nó đảo mắt nhìn hết shop này tới shop kia ,chỉ hết cái này đến cái nọ ,cuối cùng đôi mắt dừng lại ở min ,nhìn tấm lưng rộng trước mặt nó không kiềm nỗi một suy nghĩ đen tối lóe sáng " chà chà lưng gì mà to thế ,chắc làm biếng lắm đây ,đàn ông dài lưng là đàn ông làm biếng mà .ấy dà dà ôm cái lưng này mà ngủ chắc ấm lắm đây, khà khà " nó bật cười thành tiếng với cái suy nghĩ của ,quên mất min đang chở nó mà giơ tay vỗ phành phạch vào cái lưng min rồi cười hả hê cho tới khi min lên tiếng

- cô bị điên rồi à? sao lại đánh tôi rồi cười

- à ..ừ...à tôi ra hiệu cho anh dừng lại đó mà - nó bàng hoàng vớ đại cái gì đó để nói

- tới rồi à ? - min ngơ ngác

- à vẫn chưa nhưng tôi cần mua chút đồ - nó nói rồi bước vội xuống xe ,may thay gần đó có cửa hàng bánh ngọt ,thế là nó vọt lẹ vào vì sợ min thấy cái mặt đỏ đỏ nóng hỏi không hiểu vì sao của mình .đi qua đi lại chọn lựa

- cái này béo quá => không được

- cái này nhỏ quá => không được

- cái này không đẹp => không được

- cái này nhìn khô quá => không được

15 phút sau bước ra trên tay là mấy bịch bánh ,to nhỏ gì có đủ hết .min khá choáng với số lượng nó mua

min hỏi - cô có tiệc à ?

nó bình thản lắc đầu - đâu có

min choáng hơn - thế cô mua nhiều vậy ,ăn gì hết ?

nó vẫn tĩnh bơ - tôi còn sợ không đủ nửa đấy , thôi đi tiếp đi

min vừa đạp xe vừa hỏi nó - cô là heo à ? một mình cô ăn nhiêu đó sao ?

- đâu có ,còn mấy đứa con ,mấy đứa em của tui nửa ?

choáng tập ba - cái gì ? con ? cô có con rồi sao ?

nó vẫn cái mặt không có gì nghiêm trọng - ừ ,có gì mà anh ngạt nhiên ?

- thôi đi đi ,anh hỏi nhiều làm gì ? xách cái này mệt lắm đó, anh đạp nhanh lên

- cô đúng là ...ăn kiêng được rồi đó - min hét lên rồi dùng hết sức đạp thiệt nhanh

nó vui vẻ khi nghĩ tới những đứa trẻ của nó . khoảng 20 phút sau

- tới rồi ,anh dừng lại đi

- tới rồi sao ? gần quá nhỉ - min nói móc nó

- giờ anh về hay vào trong với tôi ?

- đi tới rồi thì vào luôn chứ ,không lẽ cô đem tui tới đây rồi bỏ

nó cười sặc sụa vì câu nói đùa của min. hơi ngại ngùng vì thái độ thái quá của nó ,min gãy gãy đầu rồi cũng lên tiếng

- cô định không vào à ?

nó đứng dậy ,miệng vẫn còn cười khút khít, cả hai cùng nhau bước vào cánh cổng đó , nói đúng hơn là một ngôi nhà khá chắc chắn ngăn nắp nhưng không sang trọng , không đẹp . vừa bước vào được vài bước thì từ trong có một đứa trẻ chạy ra ,gọi lớn

- aaaaaa mấy chị mấy anh ơi , mẹ mina tới nè ,ra đây nhanh lên

kế theo đó là một đám lóc chóc khác ,đứa nhỏ nhất chừng 4 -5 tuổi và đứa lớn nhất độ chừng 11 -13 tuổi , điếm hết có khoảng mười mấy đứa .chúng nó cứ xúm quanh nó ,đứa gọi mẹ đứa gọi chị . làm min hoa cả mắt chóng cả mặt .min kéo nhẹ vạt áo nó

- Đây là đâu vậy ? bọn nhóc đó là ai thế ?

Nó không vội trả lời mà nắm tay kéo min lại cái ghế đá gần đó . hành động đó vô tình làm mặt min bất giác đo đỏ ,người như có luồng điện chạy ngang . theo sau hai đứa nó vẫn là đám nhóc đó . cả hai ngồi xuống , nó để đồ lên bàn rồi quay sang đám nhóc cười tươi , một đứa bé nhất chạy vào ôm nó đôi mắt long lanh gần như sắp khóc

- Híc híc con nhớ mẹ na quá ,sao mẹ na lâu quá không đến chơi với con

- Chị đã nói phải gọi là chị chứ không phải mẹ - một đứa lớn hơn chạy lại nói với đứa bé đó

- Nhưng em muốn gọi bằng mẹ na ,mẹ na của em mà – đứa bé cố cãi lại

- không sao đâu Linh ,bin muốn gọi gì cũng được mà – nó nhìn cô bé kia rồi cuối xuống xoa đầu bé bin

nó vẫy tay gọi tất cả lại ,đám nhóc lập tức ùa đến vay quanh nó ,chắn cả min nhà ta ,

- sao mẹ na lâu đến vậy?

- sao chị không đến chơi với tụi em nhiều nửa vậy?

- chị quên tụi em sao ?

..bla…bla – đám nhóc hỏi nó tới tấp

Nó cười dịu dàng ,con trai nhìn vào là phải ngất ngây – không tại chị bận đi học xa ,chứ không phải quên mấy đứa đâu . chị có mua bánh mấy đứa thích nà, vào trong lấy muỗng và dĩa ra đi nè

Linh chạy vào trong lấy đồ

- Ai vậy mẹ na ?- bé bin chỉ tay sang min hỏi nó

- À người này là bạn của mẹ na đó – nó nhìn bin âu ếm

- Vậy là ba mới của bin phải không mẹ na? Ba tên gì vậy ạ? – bin nhìn nó rồi lại quay sang nhìn min hỏi

Min lúng túng trả lời – à anh tên min

Nó vội giải thích cho bé bin hiểu là không thể gọi min là ba, nhưng bé bin nằng nặc không chịu ,nhất quyết gọi min là ba . nhìn nó và đám trẻ min chợt thấy ấm áp vui sướng đến lạ . đôi mắt không còn vẻ gì gọi là lạnh lùng , khoảng cách giữa min và đám nhóc ,cả nó cũng được kéo gần lại . min nhẹ nhàng nâng bé bin lên khỏi lòng nó đặt vào chân mình

Nhỏ nhẹ - thế bé bin thích gì ba min sẽ mua cho bé bin nè

- Thật không ạ? Bin muốn đi sở thú ,ba min có cho con được không ?

- Được chứ ,vậy chút nửa ăn xong ,chúng ta đi sở thú có chịu không ?

- Woah thích quá ,vậy là sắp được đi sở thú rồi – đứa trẻ thích thú reo lên
Mina nhìn min không hề chớp mắt vì quá đỗi bất ngờ với thái độ của min ,xoay nhanh 180 độ làm nó không tài nào đỡ kiệp .thấy nó nhìn mình như sinh vật lạ min buột miệng hỏi nó

- Sao thế ,cô không cắt bánh cho bọn trẻ à?

Nó hoàng hồn trở lại – à ừ cắt ..cắt chứ… đang cắt nè

Min nhìn nó cười rồi lại xoay sang lũ trẻ , cả đám nhốn nháo quanh nó và min suốt cả tiếng đồng hồ ,cuối cùng những chiếc bánh cũng được giải quyết xong. Mọi người cũng đã hoàn thành khâu làm quen . nhớ hết tên của bọn nhóc quả không dễ . nó vào trong dọn dẹp bãi chiến trường ,còn lại bên ngoài là min và dám nhóc . à mà không có Linh theo phụ nó xử lí đóng chén dĩa trong bếp

Nó hỏi –thời gian qua các em vẫn khỏe chứ linh

Linh trả lời nó – dạ vẫn khỏe ạ, việc học của chị tốt chứ ạ? Mà khi nào chị về đây lại ạ? Chị đi rồi bọn em nhớ chị lắm, nhất là nhóc bin đó, đêm nào nó cũng nhắc chị, có khi nó nhớ chị quá nên khóc luôn

Nghe linh nói mà lòng nó như thắt lại,bọn trẻ ở đây như là gia đình của nó , nó cũng đâu muốn rời xa cái nơi này, nó ghét phải đi lắm chứ ,nhưng hoàn cảnh đâu cho phép nó chọn lựa

Nó buồn bã nói với linh – khi nào hoàn thành khóa học chị sẽ về ,chị không quên mấy đứa đâu, các em phải biết chăm sóc mình, phải cẩn thận mọi chuyện biết không ?

Linh gật đầu nhìn nó ,đôi mắt cũng ươn ướt .hai chị em xử lí nhanh đóng chén dĩa 10 phút sau hai chị em bước ra . nó tới gần min hỏi

- Anh không bận việc gì chứ? Nếu bận thì về trước không cần đi theo bọn tui đâu

- Không sao ,tôi có bận gì đâu? Hai người xong rồi à? Vậy chúng ta đi thôi

- Chờ đã ,dì Hà chưa về làm sao đi, chúng ta phải nói với dì một tiếng chứ

- Không sao đâu chị, mọi người đi đi ,em ở nhà cho ,em sẽ nói lại với dì – linh lên tiếng

- Không được ,à để chị gọi điện cho dì

- Có vậy mà cũng lâu lắc – min bắt bẻ nó

Trên phố cả một đám lâu la ,tiểu yêu ,cười nói um sùm ,đầu đàng chính là nó và min . cả đám kéo nhau vào sở thú ,nó trông chừng bọn trẻ ,còn min thì lo việc mua vé . sau khi chú bảo vệ xét vé ,tất cả bước vào ,mấy đứa nhóc cứ nháo nhào cả lên ,cũng đúng thôi ,lần đâu tiên được đi sở thú mà. Nó và min chia ra . mỗi người trông một nửa.
Về Đầu Trang Go down
https://c15ek13.1forum.biz
K0y_C15E
†™..[Administrator]..™†
†™..[Administrator]..™†
K0y_C15E


Tổng số bài gửi : 136
Join date : 12/09/2010
Age : 32
Đến từ : Ninh Bình

Tôi yêu anh....đồ con sâu róm Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tôi yêu anh....đồ con sâu róm   Tôi yêu anh....đồ con sâu róm EmptySun May 15, 2011 11:42 am

bé bin rít lên khi thấy vòng quay ngựa - mẹ na ơi chơi cái này đi ,được không ạ?

nó bế bé Bin lên cười dịu dàng - tất nhiên rồi ,chúng ta đi thôi

nó quay sang min ra hiệu dẫn đám trẻ đi theo ,min chịu trách nhiệm mua vé .nó là người giữ đồ ( áo khoác ,nước ,...) nên nó không tham gia cùng bọn trẻ ,và tất nhiên kim luôn cả nhiếp ảnh gia. nó lấy máy chụp hình ra ...Tách! Tách! liên tục .máy ảnh lướt ngang qua min, nó nhìn và hoàn toàn bất ngờ trước sự thay đổi đáng ngạc nhiên đó. hôm nay min đã hoàn toàn biến thành một người khác, thân thiện và đáng yêu với nụ cười rực rỡ .min ngồi cùng với bé Bin trên con ngựa đen nổi bật . một tay min loàng qua ôm lấy Bin, mọi hành động điều dịu dàng, thân thương. nhìn vào người ta có thể cảm nhận cái gì ấm áp đang lang tỏa ,như là một tình thân . BA ? có lẽ là loại cảm giác đó ,nhìn min bất cứ ai cũng nghĩ rằng anh chính là ba ruột của bin chứ không phải là một người qua đường tốt bụng giúp cậu bé nhà chơi một trò chơi .và nó càng chắc chắn về suy nghĩ đó hơn khi một người phụ nử khoảng chừng 30 đứng cạnh hỏi nó

- chắc cháu là mẹ cậu nhóc (chỉ vào Bin ) đó hả? trong hai bố con chơi vui quá ha, sao cháu không vào chơi cùng ? có muốn cô chụp giúp một tấm không ?

mặt nó đỏ như gấc, bối rối ,lúng túng ,bất ngờ là cảm giác của nó bây giờ .nó không biết phải trả lời cô ấy như thế nào ? nếu nói không phải thì nó cảm thấy cái gì đó tiếc nuối còn nếu nói phải thì thành ra nó nói dối. người phụ nử thấy thái độ lúng túng của nó liền phì cười

- cháu không cần phải ngại vậy đâu, trông hai đứa đẹp đôi lắm

- ...........- nó vẫn đáp lại là sự im lặng, sự lúng túng càng tăng vọt, mặt nó nóng như núi lửa sắp nổ .

vừa lúc ấy vòng ngựa cũng dừng lại . một đứa trẻ chạy ra gọi người phụ nử đứng cạnh nó

- mẹ con đi xong rồi, mình chơi trò khác đi

- ừ - người phụ nử trả lời con xong lại quay sang nó - cô đi nhé, chúc cả nhà cháu chơi vui vẻ nha . chào cháu nhé

nói xong người phụ nử bước đi ,lúc này nó mới kịp tỉnh lại nói với theo

- chúng cháu không phải đâu cô ơi (ngừi ta đi rùi mới nói. haizzz)

- chuyện gì vậy ? - min bế Bin bước ra chỗ nó theo sau là cả một đoàn quân nhí nhố

trời ạ ,bây giờ nó còn run và hồi hợp hơn lúc nảy gấp trăm lần, cứ nhìn thấy min là tim nó như muốn nhảy ra khỏi lòng ngực .nó cứ cố lẵng tránh ánh mắt min ,nhưng không tên này vô tình hay cố ý mà cứ nghiên qua nghiên lại nhìn vào mặt nó .

- cô bị làm sao vậy ?

- bị ...bị...bị cái đầu..anh.. anh ấy ,đi lẹ...lẹ đi, trời sắp tối rồi kìa

- tối ? giờ chỉ mới hơn 11 giờ trưa thôi mà? cô bị ấm à ?

- sao...sao hôm nay anh cứ như...như bà thiếm bán cá vậy? nói nhiều quá ,đi... đi lẹ đi

nó nói rồi nắm tay một nhóc lớn hơn Bin vài tháng tuổi ( bin được 4 tuổi ) đi một hơi không thèm ngoảnh mặt lại
Em có biết cô ấy bị gì không ? – min quay sang hỏi mấy đám nhóc

Mẹ na mắc cỡ …mắc cỡ đó ba min – Bé Bin ngây thơ trả lời

Mắc cỡ? sao lại mắc cở ? – min vẫn đơ mặc ra hỏi Bin

Con không biết ,đi chơi tiếp đi ba min – bé Bin chồm chồm theo hướng nó (min đang bế Bin)

Thật là khó hiểu ,con gái lúc nào cũng thế - min lẩm bẩm rồi bước theo nó

Đi được một đoạn ,đang hùng hổ tiến bước thì trước mắt nó hiện ra một quầy kém ,thế là bao nhiêu bức rức trong lòng vỗ cánh bay xa. Quay lại nhìn đám trẻ với ánh mắt long lanh ,miệng cười toe toét .kéo chúng chạy như bay lại đó .min từ xa đi lại nhìn nét mặt trẻ con của nó mà không nhịn nổi cười

-cô thích kem lắm sao ? nhóc ? – min đang đứng cạnh và hỏi nó ,mắt thì đang lảo đảo nhìn những loại kem

- đương nhiên rồi, thế anh không thích à ?- chị ấy quên mất lúc nảy mình đang mắc cỡ rồi ^^^^

- ừ không thích – min thẳng thừng

- ………. – nó không biết phải nói gì trước câu trả lời của min, chỉ còn biết đơ mắt ra nhìn đăm đăm vào cái vật thể lạ trước mặt

- cô không chọn nửa sao? – min cười nhẹ nhìn nó

Ôi trời ơi ,nụ cười đó là sao đây ? làm mina chúng ta đỏ mặt nửa rồi . nó vội quay đi để min không thấy được vẻ mặt đang xấu hổ của mình, nhẹ đưa tay đặt lên trước ngực và cảm nhận nhịp đập của con tim. ” ôi sao mà nó đập mạnh thế ,thôi thì mày nhảy ra luôn cho rồi đi ,đáng ghét quá ,cái đồ chết tiệc này, hôm nay ăn phải cái giề mà lại thay đổi ghê thế chứ ” nó lẩm bẩm ,thủ thỉ với chính mình

- Mẹ na con muốn ăn kem màu đen đen – Bin nắm vạt áo nó kéo kéo

- Cái đó gọi là socola ,biết chưa nè – nó bế Bin lên nhẹ nhàng giải thích

- Dạ !- Bin ngoan ngoãn

Cuối cùng nó bước ra với hai ly kem (mỗi tay một ly) ,mấy đứa nhóc thì mỗi đứa một ly ,min thì chẳng động tới .

- Con đó giống cô lắm đó -min vừa nói vừa chỉ tay vào chuồng khỉ bên trái

- Gì chứ ,tôi mà giống con đó sao – tức giận và lẩm bẩm – chỉ có cái tên Shin gì đó mới giống nó thôi

- Con muốn chụp hình – Bé Bin ngước mặt mèo con nhìn nó

- ừ Bin muốn chụp ở đâu nè ?- nó khom xuống nựng má bé Bin

bé Bin kéo tay min gần con khỉ hơn rồi nói với nó – dạ đây nè.
min hơi ngượng ngùng vì không thích chụp hình nhưng lại không muốn Bin buồn nên đành gượng gạo nhìn vào ống kính .

3..2..1 TÁCH !

Nó nhìn vào máy ảnh – Hahahahaha
Nó ôm bụng cười như đười ươi khiến mọi ánh mắt điều tập trung hết lên người nó. Min thì giận tím mặt mày , hùng hổ tiến lại nó

- xóa ngay ! – min ra lệnh

- không – kèm theo một cái lè lưởi

- có xóa không hả? –min gằn từng chử

- no no ! không xóa được đâu ..hahaha

min cố giựt lấy mấy ảnh từ tay nó , ôi kỷ niệm đáng nhớ thế này làm sao để rơi vào tay giặt được
giải đáp thắc mắc cho các bạn nhé , trở lại giây thứ 2 trước khi mina bấm máy nè .một con khỉ vô tình hay theo tiến gọi tình yêu gì đó với min đẹp trai mà thọt tay ra nắm lấy áo min rồi kéo làm anh chàng giật mình miệng há hốc ,mắt thì như rớt ra ngoài ,tướng tá thì đẹp hết chỗ nói, mina thì không dừng kịp lúc đấy vậy là tác phẩm kinh điển được ra đời . sao một hồi anh “xóa” em “không” thì min cũng phải đầu hang với cái tính cứng đầu và con nít của nó.
Đến 2 giờ chiều cuộc hành trình cũng kết thúc .

Nó và min đưa bọn trẻ trở về nhà tình thương, bé Bin không chịu vào trong vì nó muốn ở bên “ ba mẹ” nó thêm nửa ,bin kéo tay min ,min vừa khom xuống

- Chụt ! – bin bất ngờ nhón chân lên hôn nhanh vào má min rồi ngây thơ nhìn nó

- Mẹ na đừng ghen nha ,con chỉ hôn tạm biệt ba min thôi à

Gì thế này ,ai dạy cho bé Bin nhà ta thế nhỉ ? (t/g chứ ai ) một câu nói ngây thơ ,vô tình của trẻ con lại làm nó thãy xấu hổ . “ chài ai là chài ,ai dạy cho thằng nhóc vậy chài ?thiệt tình hôm nay là ngày đại xiu xẻo của mình hay sao vậy? biết chui ở đâu để trốn bây giờ ? “ nó suy nghĩ

Cố gắng bình tĩnh, nó – con nói gì ? Sao mẹ phải ghen chứ ?

Bé Bin – vậy mẹ na không ghen sao ? => quay sang min – vậy ba min đừng lo nửa nha, mẹ na không có ghen đâu

Đến lượt min bối rối - ừ ừ ....thôi Bin vào trong với mấy anh chị đi….anh….à ..ừm….ba….ba…ba mẹ phải về rồi
Nó giật thót tim khi nghe min nói – nè anh nói gì vậy ?

Min nhìn nó ngại ngùng – à …thì…thì…- bỏ dở câu giải thích thay vào đó là lời chăm chọc, lấy lại vẻ khó ưa cũ kỹ - không phải sao vợ yêu ? – tặng thêm nụ cười nửa miệng

Nó từ ngại ngùng ,e thẹn chuyển sang tức giận - ai là vợ anh chứ, đồ điên

Nó nói xong quay mặt bỏ đi với Bin

- Bái bai ba min nhé – bin vẫy tay nhìn min

Min cũng vẫy tay chào rồi đứng lên (lúc nảy bin kéo tay xuống hôn nên nảy giờ ngồi xỏm luôn ). Lát sau nó trở ra, trong lòng nửa giận vì nụ cười nửa miệng đáng ghét đó ,nửa lại vui vui lâng lâng vì hôm nay nó đã được chứng kiến bộ mặt khác của con sâu này . min tiếp tục chở nó bằng xe đạp ,có lẽ hôm nay như thế đã quá đủ cho cái chân bị thương của nó .ngồi sau nó cứ xoa xoa bóp bóp cái chân đau rồi thở dài mệt mõi, lại bỏ kẹo vào mồm rồi ngước nhìn min, vẫn là cái lưng dài ấy, nhưng sao cảm giác lại khác thế này, chưa đầy một ngày mà nó đã thấy min thật sự gần gủi ,cứ như giờ đây trước mặt nó không phải là min mà là một người hoàn toàn khác ,hay ít ra là anh em song sinh của tên này. chỉ nhìn từ sau thôi mà nó lại thấy ấm áp thế này, một cánh tay được nó nhẹ nhàng nâng lên ,để hờ như đang chạm vào min , bỗng nhiên nó cười ,rồi nó lại giơ tay cao hơn , vờ như đang vuốt mái tóc đen mượt ấy , rồi lại một nụ cười nửa . mọi người xung quanh đang nhìn nó bằng ánh mắt tò mò , min chợt thấy lạnh cả người đang không hiểu mình làm chuyện gì mà lại bị chú ý như thế thì phát hiện ra nó đang giở trò phía sau ,mọi hành động của nó nhờ ánh nắng mặt trời đã hiện ngay trên mặt đường tuy không rõ nhưng vẫn đủ hiểu nó đang làm gì .

- cấm sờ vào hiện vật – min thoáng cười

- gì….? nói mớ giửa ban ngày à ?- nó thót tim nhưng cố chói

- đừng tưởng tôi không biết nhé – min nói nhưng vẫn nhìn thẳng phía trước

- biết gì là biết gì ? – nó chu mỏ trừng mắt nhìn min

min dừng xe ,quay lại nhìn nó ,một ánh mắt không giận dữ cũng chẳng mang chút biểu cảm gì. min bước xuống xe để lại nó ,tò mò nó dẫn xe theo sau. cái chân nó giờ đã đến đĩnh điểm không thể đi bình thường được nửa, nó đang cố tựa vào chiếc xe mà đồng hành cùng tên này .được một đoạn nhỏ ,min ngồi vào chiếc ghế ( ở đây là công viên ) rồi ngước nhìn nó, nở một nụ cười khó hiểu . đứng tần ngần một hồi cuối cùng nó cũng chịu ngồi xuống cạnh min.

- chuyện gì vậy? sao không đi tiếp ? -nó nhăn mặt nhìn sang phía bên kia đường

- nghỉ mệt ,không được à ? VỢ YÊU ? - cười điểu

- sâu thúi vẫn hoàn sâu thúi ,đĩa mà đòi đeo chân hạc à ?- nó liếc mắt dò sét min

- sau ? sài xong rồi bỏ hả cưng ? - vẫn cái thái độ đó

- đồ điên ,điên rồi , anh không về thì tui về ,ở đó mà điên một mình đi ,đừng lôi tui theo - nó sổ một tràng rồi đứng dậy

một cái kéo tay, min giữ nó lại - ngồi đi, giỡn tí mà giận à ? lát nửa tôi chở về

nó đắn đo suy nghĩ - sao tốt đột xuất vậy ?đang lên cơn à? tui ở lại lở bị anh cắn lây bệnh đi chít ngừa rùi sao ?

min khẽ cười - cô không móc tui là không sống nổi à ?

không cho nó nói tiếp min giật mạnh kéo nó ngồi xuống , một lực mạnh + mất đà + chân đau => nó đã an tọa trên chân min . cả hai không hẹn mà cùng đỏ mặt ( hôm nay đỏ mặt hoài nhỉ ) nó như lặng người đi ,min thì lóng ngóng ,nhịp tim đột ngột tăng nhanh ,min cố bình tĩnh

- e hèm ....cô...cô tính ngồi tới bao giờ ?

nó tĩnh giấc sau giấc mơ dài ,vội ngồi xuống ghế => góng cổ cải - tại anh kéo tôi thôi ,ở đó mà còn la ,tôi mới là người cần bực bội đó nhá

min khẽ lắc đâu - bướng ,bướng thật .mà làm sao cô biết chỗ đó ? nó không có cả một cái tên mà ?

nó vẻ không hiểu - chuyện gì ? chỗ nào ?

min nhìn nó -chỗ mấy đứa trẻ ở đó

nó - à.à.à....(kéo dài) - mắc mớ gì tới anh ?

min đớ người với nó - .............

nó chớp chớp mắt - chuyện gì nửa

- cô thật là...haizzzz ...chỉ là muốn biết thôi

cười đắt ý - muốn biết phải hỏi . muốn hỏi phải có thù lao

- cô muốn gì ?

nó chỉ tay qua phía bên kia đường - thấy không ?

min không hiểu - thấy gì ?

- anh cận mấy độ ?

- không có

- không cận ?

- không

- vậy chắc anh viễn ,mà viễn thì nhìn xa rất tốt mà hay là loạn thị ? hay bị cái gì ? - nó nói một hơi không kịp nghỉ

- cô đủ rồi đó ,đừng có quá đáng

- không đúng sao ? cái tiệm tạp hóa to như vậy mà không thấy thì chẳng phải anh có vấn đề sao ?

- vậy thì nói thẳng ra là tiệm tạp hóa đi ,màu mè - min cáu gắt

- anh ...hứ không muốn hỏi nửa thì thôi - hút sáo

- tiệm tập hóa thì sao ? - xuống nước

- vậy củng hỏi à ?anh đúng là " xì tú bịch" mà - (stupid )

- cô ,đừng thấy tôi nhịn rùi làm tới nhá

- thì qua đó mua kem với nước uống thêm vài bịch snack có kẹo mút dâu sửa thì mua luôn ,à nhớ lấy thêm vài hộp sửa và xưng gum " bíp ba bon" nha , rồi đi đi ( bigbabon)

- cô không hổ danh là bò lai lợn của tui mà - min nói rồi đi làm nhiệm vụ ngay lập tức

- gì chứ bò lai lợn sao ? tôi tệ đến vậy sao ? <- nó nói với theo ..lẩm bẩm -> mà hắn ta nói gì ?" bò lai lợn của tui" ? ai của hắn chứ ? haizzz hôm nay về phải tắm nước bưởi xả xui thôi

trong khi chờ đệ tử đi làm nhiệm vụ nó nghe một vài bản nhạc, tựa lưng vào góc cây cạnh băng ghế , nó nhắm nghiền mắt thưởng thức âm nhạc . 10 phút sau min trở lại ,lại cái cảnh tưởng lúc sáng

- nơi công cộng mà làm như ở nhà không bằng ,thích tìm rắc rối lắm đây mà - min lẩm bẩm

- của cô nè - min đưa cho nó ,nhưng chỉ đổi lại là sự im lặng

min nhẹ chạm vào vai nó - ê bò

ngồi xỏm trước mặt nó ,cười một cách thoải mái nhất , min nhìn nó với ánh mắt ấm áp hơn bao giờ ,xung quanh những ánh mắt ghen tị lẫn ngưỡng mộ đang một nhiều. nhắm mắt lại nhé, các bạn cùng ni tưởng tượng xem nhé .một buổi sáng ,cô công chúa nhỏ đi hái dâu và ngắm hoa vì quá mệt nên đã ngồi nghỉ ở góc cây cổ thụ ,rồi nàng thiếp đi lúc nào không hay. ánh nắng , gió thoảng nhẹ ,gốc cây cổ thụ to , những tán cây , những tia nắng ban mai len lổi qua những tán cây rộng ,chim hót mừng chào ngày mới tươi đẹp ,ông bướm đi tìm mật ,một dòng suối nhỏ ở xa xa, tạo nên một khúc nhạc thiên nhiên nhẹ nhàng ,dịu êm ru nàng ngủ say. một hoàng tử phong độ ,uy nghi phi ngựa trắng phóng ngang qua nàng, một cái nhìn nhanh như cắt nhưng cũng đủ nếu chân chàng lại, buột chàng phải ra lệnh cho bạch mã quay lại ,nhẹ nhàng bước xuống tránh làm nàng công chúa nhỏ thức giấc ,đôi môi mộng đỏ ,da trắng mịn ,khuôn mặt nhỏ nhắn ,toát lên vẻ kiêu sa lộng lẫy nhưng lại có gì đó giản đơn ,đáng yêu . một ánh nắng vô tình lọt qua khẽ lá rơi ngay vào mặt nàng ,một hành động khiếm nhã chàng vội dùng người che nắng cho nàng ngủ ,và cứ đứng như thế ,cho tới khi ánh nắng dịu xuống và chuyển đi nơi khác. đặt một cành hoa cạnh nàng , một cái nhìn ghi rõ khuôn mặt ai kia rồi phóng lên ngựa phi đi, tiến ngựa hét làm nàng thức giấc ,và nàng chỉ kịp nhìn thấy dáng chàng bạch mã hoàng tử dần xa . khẽ nhìn sang bên một cành hoa và một câu hỏi .chàng là ai ?

đấy các bạn đã tưởng tượng xong chưa, xong rồi thì mở mắt ra đọc tiếp nhé ^^ . đó là min và nó trong vườn cổ tích còn bây giờ ở hiện tại cũng không khác gì cho lắm. min vẫn ngồi, ngồi nhìn nó đăm đăm cứ như đã lâu lắm rồi chưa được nhìn vậy đó. min nhẹ nhàng lấy headphone ra khỏi tai nó

- ngủ thật rồi sao ? chắc cô mệt lắm hả

- ngủ ngon thế à ?

- cô không tính về mà ở đây ngủ tới sáng à ? - min độc thoại

tò mò không biết nó nghe cái gì mà lại ngủ say như heo thế kia vậy là headphone của nó đang nằm trên tai min.

- nhạc hàn à ?

min trở lại ngồi cạnh nó , kéo nó ngã vào vai mình , bây giờ trời vẫn còn khá nhiều nắng ,một tia nắng rớt trên mi mắt nó ,giống như vị hoàng tử kia min nâng tay che lại để nó tiếp tục giấc say.

iếng kèn xe trên đường làm nó tỉnh giấc , vương vai một cái (bà này làm như ở nhà bả không bằng ) chớp chớp mắt , nó đang nhìn đăm đăm vào min như một vật thể lạ . cái mặt vừa ngủ dậy cộng thêm phần bất ngờ mặt nó trở nên ngu ra, không nói được lời nào .

min thoáng nhìn vẻ mặt nó rồi quay ra nhìn sang bên kia đường ,lạnh lùng - nhìn gì mà con mắt muốn rớt ra luôn vậy? lạ lắm à ? ngủ xong rùi chứ ? vậy đi về - nói xong min đứng dậy

nó không trả lời lại vì vẫn còn say ngủ ,ngoan ngoãn đứng dậy đi theo min ,cái chân nó vẫn còn đau nên nó vẫn khập khễnh bước đi .yên vị trên chiếc xe . min im lặng không hỏi gì thêm về chuyện mấy thằng nhóc ,cũng không nói gì với nó. Nó cũng không dám nói gì ,không muốn làm phiền min. nó cảm thấy chút gì đó hụt hẫng và không được vui. Cả hai cùng im lặng đồng hành trên con đường ,nó nhìn đồng hồ.

- Thôi chết con nghi sắp tan học rồi – nó hét lên

- Chuyện gì ?

- Anh chở tôi tới trường XX được không ?

- ừ

không nói gì thêm nửa, 10 phút sau nó đứng trước cổng trường nghi

- được rồi ,anh về đi , cám ơn

- về đâu? Chân cô vậy sao đạp xe

- à không sao đâu, lát nửa nhỏ nghi và anh Vũ sẽ chở tôi, anh cứ yên tâm về đi. Cám ơn
min nghe tới tên Vũ thì máu sôi lên 100 độ, đùng đùng giận giữ quay đi gọi taxi về mà không thèm chào nó một câu

- lại bị gì nửa đây? Sao cứ thay đổi 360 độ vậy
30 phút sau Nghi bước ra ,mặt bơ phờ rủ rượi nhưng thấy nó thì tinh thần phân chấn trở lại ngay

- nè em gái đi chơi với anh không ? – nghi đập vai nó trêu

- điên à ..buông ra …- nó tưởng tên dê già nào nên nổi cáo

- à …e hèm …anh hả? không đủ tiêu chuẩn đâu bấm đi – chọc lại nghi

- à ha em gan nhỉ..dám từ chối anh sao? Em có biết anh đắt giá thế nào không hả?

- xin lỗi cưng….không cần biết cưng đắt cở nào nhưng với chị cưng không có cửa đâu

- con nhỏ này mày gan nhỉ..dám hạ thấp chị bay thế hửm ,thế thì không tha được rồi

- ngon thì vô ..chị mà sợ cưng à

vừa lúc cuộc đọ dán sắp bắt đầu thì anh VŨ nhà ta xuất hiện kiệp thời để ngăn cẳn

- nè nè không có anh là hai đứa lại cắn nhau thế sao ?

- xí…xê ra ..ai mượn xía vào …bụp luôn bây giờ - câu nói quen của hai đứa,

- sợ hai chị quá..vậy hai chị cắn nhau tiếp đi, tui đi ăn kem một mình đây

nghe tới kem là cả hai quýnh lên, cười thiệt là tươi ,thấy hết mấy chục cái răng . thấy thái độ của hai đứa nó lúc này Vũ không nhịn được cười trong lòng thầm nghĩ ” sao lúc nào hai đứa cũng đáng yêu đến thế nhỉ ” . Vũ lúng túng khi thấy nó đang vui thì xụ mặt xuống

- em sao vậy ?

- chiếc xe – chỉ vào chiếc xe

- xe sao ?- anh em Vũ đồng thanh

- chân đau , không chạy được

- sao lại đau? Em bị gì – vũ lo lắng

- mày té xe hả? – nghi cũng lo không kém

- ùm, hồi sáng mới ra khỏi nhà đã gặp quỷ ám ,cái đồ khỉ đích đỏ ,vượn cái ,tinh tinh xổng chuồng ,nó bị chột
một mắt nên lủi vô trúng tao

- ôi tội cho anh chàng, gặp phải bà la sát như mày
bên Shin

- ắc xì….ắc xì…

- haha người yêu nhắc à – Luân

- mày điên à? Tao làm gì có người yêu ..chắc bệnh thôi

- ùm cảm rùi ..cảm rùi

--------------------
- Rồi em có bị gì không – vũ

- Chỉ trày chút ở mắc cá chân à nhưng nó đau đạp xe không được – chỉ xuống chỗ dán băng cá nhân

- Vậy Nghi em gửi xe của mình lại trường đi, rồi em chạy xe của na ,còn bé na lên anh chở

- Ôi zời ,ai dành nó với anh đâu mà hấp tấp phân chia thế

- Có làm không thì bảo ? – vũ gằn giọng

- Thì đi nè anh hai – Nghi lè lưởi

Nó leo lên xe Vũ ngồi chờ nhỏ Nghi, cả ba lon ton rong rủi trên đường, nó kể cho Vũ và Nghi nghe những chuyện diễn ra ban sáng, Nghi thì cười nghiêng cười ngã ,còn phần Vũ thì ban đầu cũng cười dữ dội nhưng từ khúc nó nhắc tới min thì lại khó chịu bực bội, Vũ không có cảm tình với min ,cả hai thấy nhau cứ như kẻ thù, chỉ nghe tên đối phương thôi là máu đã dồn lên tới não . riêng nó ,khi kể tới min thì thái độ háo hức thấy rõ, kể từng chi tiết ,kèm theo những cái ửng hồng ngay má, vì vị trí không cho phép nên chỉ có mình nghi nhìn thấy điều đó . nó kể say sưa mà không hay biết có một người đang muốn nổ tung ra ,câu chuyện của nó vừa kết thúc thì cũng tới quán kem, vẫn thói quen cũ ,cả ba người chọn một góc khuất và thưởng thức kem, nó và nghi lúc nào cũng măm ba bốn ly đủ loại ,vũ chỉ một màu capuchino ,ngồi nghe nó và Nghi bàn luận về những vấn đề trên trời dưới đất . đôi khi cũng chen vào mấy câu .buổi bàn luận kéo dài đến hơn 5 giờ thì cả ba đi ăn . tại quán ăn

- Nè mày sắp nghỉ hè chưa?

- Rồi học hết ngày mai là được nghỉ rồi ,sao có kế hoạch à?

- Ùm về ngoại với tao không ?

- ừm được đó , nè anh đi không ?- nghi quay sang hỏi Vũ

- để xem đã.. vì anh còn học chứ đâu phải rảnh rỗi đi phá làng phá xóm như hai đứa

- gru..gru…gru – Nghi

- có người muốn mà không được đó nha – Nó kèm theo cái liếc

cả ba tiếp tục măm măm , Vũ bị nó và Nghi đuổi về trước , rồi hai đứa ghé vào siêu thị mua đồ chuẩn bị về quê . khoảng 9 giờ thì nghi chở nó về nhà , vậy là một ngày nửa trôi qua ,nó vẫn vui vẫn cười dù mỗi ngày điều có rắc rối đến với nó
Vẫn như những buổi sáng khác nó thích dậy sớm ,nhưng buổi sáng hôm nay của nó có vẻ bận trộn hơn. Nó đang tất bật sắp xếp đồ để chuẩn bị cho hành trình xuyên miền quê của mình , ngày mai nhỏ Nghi được nghỉ nên sáng mai chúng nó sẽ khởi hành. Chuyến đi này có Vũ ,Nghi và nó .nhưng ba người không thể đi cùng một chiếc xe được mà đi taxi thì nó lại không chịu được (ọe ọe đó mà) ,vò đầu bức tóc suy nghĩ một hồi cuối cùng nó cũng tìm được phương pháp giả quyết .nó lại lôi con dế yêu của mình ra

- ♪ Ω Θ ♀ ± ¥ £ Φ ∩ ♣ ♥ ♠

Nó nhăn mặt – gì vậy chứ? Dám không bắt máy à ?

Nó gọi lại lần nửa – ♪ Ω Θ ♀ ± ¥ £ Φ ∩ ♣ ♥ ♠

- Gru…gru …gru tên nô tài đáng chết ,dám ngang nhiên chóng đối chủ nhân như ta ưỉ ?

- Gì vậy Nhi (tên gia đình nó hay gọi) em nói chuyện với ai vậy ? – chị nó đang ở bếp nghe thấy liền hỏi vọng lên

- Dạ không ,em đọc truyện thôi …- thở dài một cái – phù …cái con sâu thúi tha này

- Nó gọi lại lần nửa - ♪ Ω Θ ♀ ± ¥ £ … alo ai vậy?

- Gru…còn hỏi nửa sao ?- nó hét vô điện thoại

- Con điên nào vậy trời – min vừa nhìn điện thoại vừa nói

- À há con điên hả? em to gan quá nhỉ

- Trời ơi bà thếm này, mới sang ra mà đã lên cơn rồi à ?- min bình thản trả
lời nó

- Anh….gru…chết đi sâu thúi ,sâu chuối ,sâu rớm ,sâu...

- Tút ..tút…tút

Min cúp máy , nó càng điên tiếc hơn ,quyết tâm cho tên này bài học nhớ đời vì cái tội dám khi dễ nó

- ♪ Ω Θ ♀ ± ¥ £ Φ ∩ ♣ ♥ ♠

- Tút ….tút…tút

- ♪ Ω Θ ♀ ± ¥ £ Φ ∩ ♣ ♥ ♠

- Tút ….tút…tút

- ♪ Ω Θ ♀ ± ¥ £ Φ ∩ ♣ ♥ ♠

- Chài ơi để người ta ngủ dùm đi chị hai, thếm bảy
Cứng họng nó không đỡ nổi câu nói của min ,vẫn đang choáng chưa kịp nghĩ gì thì min lại cúp máy ,vài phút định thần nó tiếp tục tấn công đồn địch

- ♪ Ω Θ ♀ ± ¥ £ Φ ∩ ♣ ♥ ♠

- Tút… tút …tút

- Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được ……

- Tắt máy luôn sao ?e nghĩ chị thua em à ? không có đâu nhá

- ♪ ♣ ♥ ♠ ♀ £ Ω ..alo !

- Anh Kiệt hả? còn nhớ em không ?

Kiệt nhìn số điện – à nhớ chứ, ấn tượng khó phai mà, em gọi anh có chuyện gì à?

Nó cười – à cũng không có gì quan trọng ,anh có thể đưa máy cho min
không – một nụ cười đắc thắng

Kiệt nhận lời nó rồi di chuyển sang phòng min. một căn phòng rộng lớn thế nhưng lại tối đen như mực ,không bật cả một cái đèn ngủ ,(sợ tốn điện )màng cửa thì kéo lại hết ,im lặng rùng rợn đến đáng sợ ,trên chiếc giường trắng rộng min đang nằm đó, đang ngủ ngon lành như chàng hoàng tử ngủ trong phòng với cái tướng tá thiệt hết sức là đáng yêu cái gối người ta dùng để nằm ngủ còn min thì gát chân, người một nơi đồ một nơi , kiệt bước vào nhìn min ngủ rồi phán một câu

- Cô nào lấy em chắc khổ lắm, nửa đêm thế nào cũng bị em đá xuống giường

Thầy bói xem min phán xong một câu rồi chộp lấy cái gối nện vào đầu min

- Dậy nghe điện thoại người yêu nè

- Gì vậy anh hai? Mới sáng ra mà cho em ngủ chút đi chứ ,hết bà thếm đó giờ tới anh à ? – min vẫn nằm chềnh ềnh ra đấy mắt nhắm nghiền nhưng
vẫn cố càu nhàu một hơi rồi ngủ tiếp

Kiệt không nói câu nào , lẵng lặng bước ra ngoài đóng cửa phòng min lại, min đang thầm mừng vì không còn ai phá rối nửa úp cái gối lên đầu ngủ tiếp, kiệt đang xù xì nhỏ to với nò qua điện thoại ,không biết nó nói gì mà vừa cúp máy là kiệt cười lăn cười lộn trước cửa phòng min, chưa đầy 1 phút sau kiệt quay lại phòng min trên tay là một cái loa có thể phát ra âm thanh rất lớn ,kèm theo một cái điện thoại , cùng một con vật rất ngộ nghĩnh ,kiệt nhẹ nhàng sắp xếp các đồ vật cho gọn gàng chiếc loa được đặt cách min khá là gần , rùi nhẹ nhàng di chuyển đến cửa sổ ,vén tấm màng cho ít nắng lọt vào ,đủ sáng để nhìn thấy min và căn phòng,còn min thì do quá buồn ngủ nên chẳng hay biết có một mối nguy hiểm đang đến gần, vẫn vô tư ôm cái gối mà ngủ. Nhìn lại một lượt dụng cụ của mình, tất cả đã sẵn sàng cho cuộc đột kích . kiệt cố nhịn cười để kế hoạch được suôn sẽ

1…2…3…go! Kiệt bật loa lên, là một bài rock chính hiệu với tần số muốn nổ tung căn phòng ,rồi ném con mèo mà kiệt nuôi lên giường min, đang ngủ ngon lành bất ngờ nghe âm thanh lớn ,phản xạ tự nhiên xảy ra và… kiệt cho một tác phẩm ra đời ,tiếp theo là con mèo, min sợ nhất loài mèo , gom hết bao nhiêu dũng khí min cầm con mèo rùi ném đi ,cái mặt bơ phờ không hiểu mô tê gì càng làm kiệt nhanh tay hơn. Tach! Tach! Tach! Bao nhiêu là tác phẩm được ra đời . nhanh chóng chuồn đi trước khi min dựt lấy tác phẩm của mình, kiệt vọt nhanh ra khỏi phòng min ,về phòng mình chốt cửa lại ,để điện thoại lên bàn xong là nằm ngay lên giường cười vật vã , min xuống khỏi giường tắt cái âm thanh đáng tỏm đó (đối với min) , vác cái mặt gặp ai là giết đó bước dần đến phòng kiệt .

- Rầm! rầm ! mở ! anh không mở là em phá đó ,đừng trách

Kiệt lúng túng gửi nhanh những tấm ảnh cho nó , trong khi min thì cứ đập cửa đùng đùng rầm rầm . kiệt cảm thấy rất vui ,đã lâu rồi kiệt không hồi hợp và lo lắng như hôm nay, suốt ngày chỉ biết cấm đầu vào làm việc ngay cả người yêu củng không thể gặp thường, mấy tấm ảnh đã đến máy nó ,kiệt nhanh tay để điện thoại xuống giả vờ không có chuyện gì xảy ra

- Rầm ! – cái cửa đã được kẻ địch mở toang . min đằng đằng sát khí bước vào

- Nó đâu ?

- Cái gì ?

- Điện thoại

- Điện thoại em đâu không sài mà đi hỏi anh ? em ngủ quá nên lú lẫn rồi
hả ?

- Đưa đây trước khi em động thủ

- Thui mà em trai, giỡn chút mà, làm gì quạo vậy nhóc

- thử em làm vậy khi anh ngủ coi, em biết anh còn hơn thế này nửa đó chứ?

Kiệt đành đưa min trong sự tiếc nuối khôn nguôi , min xem từng tấm rồi chọn xóa

- Anh mà củng chơi kiểu này à?

- Không anh làm gì có nội công thâm hậu vậy

- Chứ ai ?

- Người yêu em đó

- Anh giỡn à?

- Anh nói thật mà, ai dám giỡn với e

- Em làm gì có người yêu

- Thì con bò lai ...cái gì đó của em đó

- Bò điên làm sao có cửa là bạn gái em được ..thế này mà anh cũng chụp
được à?- min đưa mấy tấm hình cho kiệt xem

- Kiệt tác của anh đó, vậy mà em cũng nở xóa

- ……………………..

Bên nó ,nhận được hình nó cũng chẳng kém gì kiệt, cười ra nước mắt, nó khẽ gật đầu với chiến tích mới.
nó nhanh chóng coppy những tấm hình đó sang máy tính ,phòng lúc cần thiết ,từ nay nó đã có thêm dụng cụ để đối phó với "sâu yêu" của mình .mọi việc đâu vào đấy, nó lập tức gọi lại min ,nhưng tên này phỏng tay trên của nó ,vừa cầm điện thoại thì min gọi tới, nó bắt máy và chiến tranh thế giới lần n diễn ra

- cô hay thật nhỉ? điều khiển cả anh tôi à ?

- hô hô hô - nó cười chọc tức min - tôi nhớ đã cảnh cáo rồi mà anh không chịu nghe thì ráng mà chịu đi ...hô hô hô

- cô dẹp cái giọng bò kêu qua một bên đi ,khó nghe quá đó

- hê hê hê cười không được tức à ? e ..hèm ...nghe lệnh đây . ngày mai 7 giờ sáng anh hãy đến chỗ XXX ,nhớ không được đến muộn đâu đó

- cô cứ đứng đó chờ tới tối tôi cũng không đến đâu

- tùy anh - nó cúp máy

nằm xuống cái giường thân yêu ,nó suy nghĩ " ngày mai sâu thúi đến không ta ? lỡ hắn không đến thì làm sao mình về đây ? " nó luôn thiếp đi khi suy khĩ một việc gì đó nan giải ,và đương nhiên nó đã chiềm sâu vào giấc ngủ ,tiếp tục thiêu dệt giấc mơ đó, nhưng lần này trong giấc mơ nó lại xuất hiện thêm những nhân vật mới mà chính nó cũng không biết là ai ,một khung cảnh khác , giữa cánh đồng bồ công anh nó gặp người đó ,và hắn ta trao cho nó một nụ hôn ngọt lịm ,một cái ôm ấm áp , rồi từ phía sau lưng hắn bỗng xuất hiện một người con gái khác ,xinh đẹp ,dịu dàng và có nụ cười thật giống nó ,nó lặng đi nhìn người con gái ấy ,một cảm giác rất quen thuộc như đã gặp từ rất lâu rồi nhưng nó lại không thể nhớ ra được .phía đối diện min cũng một người đang tiến lại gần ,một người con trai với ánh mắt lạnh lùng ,hắn nhẹ đặt tay lên vai nó ,nó khẽ giật mình quay lại ,nhìn người con trai đó ,nhưng nó không thể nhìn rõ được khuôn mặt ấy ,nó cố dịu mắt nhìn thật kỹ nhưng vẫn không thể thấy được ,duy nhất nó chỉ có thể nhìn rõ cô gái ấy ,nhưng nó lại không nhớ ra cô là ai, người con gái mỉm cười nhìn nó ,một nụ cười chứa đầy ẩn ý ,rồi quay lưng bỏ đi ,nó gọi theo nhưng cô gái không hề đứng lại ,và rồi mất hút trong làng khói. giờ chỉ còn có nó và hai người con trai kia, nhưng nó chẳng thể nhìn rõ được ai cả. PHỊCH !! nó chợt ngất đi trong tiếng kêu gọi của hai người kia ,giấc mơ cũng theo đó kết thúc ,nó thức dậy với khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi .nó sợ ,nó vội bật đèn cho phòng sáng lên, ngồi thu mình một góc ở cạnh giường, nó đâm chiêu suy nghĩ, giấc mơ làm nó phải suy nghĩ rất nhiều ,cô gái cô gái đó là ai ? và hai người con trai kia nửa ?
nó quyết định ra ngoài đi dạo để tỉnh táo hơn, nó xin phép chị hai dẫn theo bé xu ,hai dì cháu rong rủi khắp các quán kem ,shop gấu bông , quần áo. đến gần trưa hai dì cháu ghé vào một quán kem ,quán kem này hơi đặc biệt vì trong quán có một phòng được cách âm với bên ngoài cùng nhiều nhạc cụ .từ piano ,kèn ,violong ,sáo ,đến cả đàn tranh ,đàn bầu ,dành cho những khách hàng yêu và hiểu biết về âm nhạc. cũng vì thế nên giá ở đây hơi cao một tí ,nên đa số những người vào đây là những người khá giả hoặc là những người thật yêu nhạc. hai dì cháu nó gọi kem ,bé xu ăn một kem dâu ,còn nó hôm nay khá là đặc biệt nó không gọi kem như mọi khi mà là một espresso coffee .nó đã tới quán này được vài lần, nó rất thích không khí ở đây .nhưng nó chưa bao giờ rủ Nghi đến đây, nó để xu ngồi ăn kem

- con ngồi ăn nha, đừng chạy đi đâu biết không ?có cần gì thì con lại nó kêu mẹ Nhi nha - nó chỉ tay

- dạ -bé xu ngoan ngoãn

nó bước lại bật tam cấp trưng bày những nhạc cụ, nó chọn cây đàn tranh ,bắt đầu đánh một khúc nhạc nhẹ ,khi tiếng đàn vừa cất lên ,mọi ánh mắt điều dồn vào nó , phía bàn trong cùng có một người con trai đã để ý nó từ khi nó vừa bước vào ,ánh mắt càng tập trung hơn khi nó bắt đầu đánh đàn. dường như mọi tâm sự ,đau khổ của nó điều hòa cùng tiếng du dương , đàn và người như hòa làm một ,từng nốt nhạc như từng lời nó tâm sự .khi tiếng đàn kết thúc cũng là lúc những tràng pháo tay vang lên ,nó hơi bất ngờ vì phản ứng của mọi người ,nó vội cuối đầu cảm ơn rồi đi về bàn

- mẹ Nhi làm hay quá à ,con muốn nghe nửa ,mẹ Nhi làm nửa đi

- thôi , mẹ Nhi còn phải về chuẩn bị đồ về quê nửa, con ăn đi rồi mình về, hôm khác mẹ sẽ đàn cho con nghe

- dạ

- lại gặp nửa nhỉ, trái đất thật là tròn - người con trai đó đến bàn nó

- aizzzzz....hôm nay đúng là xui xẻo ,sáng ra là sâu thúi ,ra ngoài thì gặp ...vượn cái

- thế vịt bầu mà cũng biết đánh đàn nhỉ? chắc khổ luyện lâu lắm rồi hả?

- vượn cái đúng là vượn cái...nhiều chuyện

- sao nóng vậy ?vịt bầu bình thường đã xấu rồi ,nóng giận lên thì không biết nó ra sau đâu

- anh... - nó đứng dậy dẫn theo bé xu

- ế ế tính chuồn à? tính để của nợ lại cho anh hả cưng?

- ai nợ nần gì anh

- thế cái đóng này là gì - chỉ tay vào ly kem - anh là sinh viên nghèo không trả nổi đâu

- nghèo thế vác xác vô đây làm gì? rửa ly à ? tôi quên thôi chứ chẳng thèm cái đồng tiền bủng xỉn của anh đâu

nó để lại tiền lên bàn rồi bước đi ,Shin ngồi im lặng vài giây ,cái gì đó đang thúc giục shin phải đuổi theo nó ,nhưng tính cách lạnh lùng xây dựng lâu nay lại ngăn cản shin ,không cho shin bước đi, từ sau khi đụng độ với nó lần trước ,shin thường hay nghĩ đến nó ,nghĩ đến cái mặt tức giận của nó thì Shin không thể nhịn cười được, không để mình phải hối hận ,shin biết mình cần phải làm gì . Shin chạy theo chặn nó lại, nó vừa ra đến cửa thì shin chặn lại .

- chuyện gì nửa? tôi trả tiền rồi đó

- à ...cho tôi mượn điện thoại được không ? điện thoại tôi hết tiền rồi

- có vậy cũng nói lâu lắc nửa ...- nó đưa cho shin mà không hề cảnh giác

- mẹ Nhi ơi sao mình không về nửa vậy ?

- à mình chờ chú này trả điện thoại rồi mình về liền

shin ngơ ngác - con ..con cô sao ? - kèm theo trả lại điện thoại cho nó

nó bình thản - ùm ..không được à?

không gì choáng hơn - không có gì .cám ơn - shin quay vào trong

nó chu mỏ - vượn cái lên cơn à ? thôi mình về

nó nắm tay bé xu đi .trong quán ,shin ngồi lại vị trí cũ ,mặt đăm chiêu hẳn ra , một người nhân viên nữ bước lại

- ông chủ không sao chứ ạ ?

- à không sao đâu ,đi làm việc đi - shin trả lời nhưng mắt vẫn nhìn vào điện thoại

- sao cứ luôn lạnh lùng thế chứ - NV lẩm bẩm

nó về đến nhà, hôm nay nhỏ Nghi sẽ kết thúc việc học ,ngày mai bọn nó sẽ về quê ngoại nó, nên Nghi sẽ sang ngủ cùng nó. đêm về hai người con gái cùng kể cho nhau nghe những chuyện đã xảy ra

- mày có tinh nhắn kìa

nó mở hộp thư ra, một số điện thoại lạ chỉ vẻn vẹn một câu ngắn gọn " chào vịt bầu"

nó mở tròn đôi mắt ra ,suy nghĩ ."" "vịt bầu" ? chỉ có cái con vượn cái mới gọi mình như vậy ,nhưng sao hắn biết số mình ? à...chắc chắn là lúc hắn mượn điện thoại rồi, haizzz mình bất cẩn quá "" nó lẩm bẩm một mình

- chuyện gì ?- nghi tò mò

- vượn cái - nó đưa điện thoại cho nghi xem

- trả lời đi

- thôi ,tao không dư tiền ,ngủ đi mai về sớm đó

- ùm nhưng lỡ mai con sâu của mày không đến thì sao ?

- tới đó tính ,giờ thì ngủ đi, tao mệt quá

- ùm tùy mày

nói vậy thôi chứ chỉ mình Nghi là ngủ được, còn nó thì mãi hồi hợp ,phấn khích vì sắp được về thăm bà, lại vừa lo không biết tên kia có đến không ,và còn giấc mơ kia nửa ,đủ thứ làm nó phải mất ngủ . một ngày không quá yên bình cũng không quá ồn ào lại trôi qua, ngày mai nó vẫn sẽ cười chào đón bình minh

Chap 6 : quê em và những lần đầu tiên
7 giờ sáng

- nè ,sâu yêu của mày có đến không ....oáp (ngáp ) đó? - Nghi say ngủ

- tao không biết chờ thêm chút đi - Nó lo lắng

- sao em phải nhờ hắn mà không nhờ ai khác ?- Vũ khá là bực bội

nó gọi cho tên này nhưng không được ,có lẽ min đã khóa máy .

Rùm Rùm !kéttttttttt !!! một tiếng thắng xe lạnh cả người ,chiếc mũ bảo hiểm che khuất khuôn mặt chủ nhân chiếc xe. nhưng nó vẫn có thể nhận ra đó là ai,chiếc mũ được cởi bỏ , khuôn mặt min dần hiện ra. dù từ đầu đã biết đó là min nhưng nó vẩn cảm thấy bất ngờ ,và hơn hết là nó vui, vui vì tên này đã đến ,đã không bỏ rơi nó. nó cười , một nụ cười không chói lóa nhưng nhìn vào nó min thấy ấm áp và thân quen đến lạ , làm min thấy mình không hối hận khi đã quyết định đến đây. thật giống ,sao lại giống đến thế ? nụ cười này sao lại xuất hiện ở nó ? mà không phải là ai khác ? min đang đặt cho mình những câu hỏi hốc búa . còn nó vẫn vô tư tươi cười ,nụ cười trong sáng như trẻ con .nó không biết rằng có một người đang bị lung lây và cũng có một người như đang ngồi trên đóng lửa . min cố thoát ra khỏi ma hồn trận của nó

- điên à? cô muốn đứng đây cười tới sáng tối à ?

nó đang vui nên không bận tâm mấy đến câu nói của min - xí ...- lè lưởi -đi thôi anh em

nó phóng nhanh lên xe min ,ngại ngùng ôm lấy min ,Nghi khẽ cười ,Vũ tức muốn vỡ tim . hai chiếc xe lăn bánh ,cuộc hành trình xuyên miền quê được bắt đầu. suốt quãng đường chẳng ai nói với ai câu nào ,nhưng trong lòng mỗi người thì lại là cả một bài văn dài hai ba tờ giấy đôi .

nó : chết thật sao tim mình nó cứ nhảy loạn xạ lên vậy chứ. nóng quá ,nắng gắt thật ,làm mặt mình nóng quá . hu hu hu mỗi lưng quá má ơi, sắp tới chưa vậy nè ?.... chài ơi khát khát quá ,khát chết mất .... tên này l...ấy xe cứng nhỉ ,cảm giác an toàn ghê hehe. ặc mình đang nói gì thế ?. ôi nắng nóng làm mình điên rồi cũng nên .....

min : nên nhớ sau lưng mình là bò điên chính hiệu ,không phải con gái, không phải em.... .aizzz đã nghĩ vậy sao tim mình vẫn đạp mạnh thế chứ ,khi nào trở lên Thành Phố mình phải đến gặp bác sĩ thôi, chắc chắn tim có vấn đề rồi ......nhưng quê con bò này ở đâu mà đi lâu vậy chứ ?nóng muốn chảy mở ,lại khát nửa chứ .haizzz còn phải vác con bò này nửa .bao giờ mới tới đây .....

Nghi : nhìn cái mặt nó kìa, đúng là hám trai mà..... Na ơi là Na ,mày có biết đã lâu rồi tao không được thấy mày vui như thế không? mày có biết nụ cười lúc sáng chưa bao giờ tao được thấy không ? mày cười như thế đẹp lắm biết không ,phải cười như vậy nhiều lên chứ ....con này ,mày phải mạnh mẽ lên nhé. phải để tao thấy mày như thế nửa nhé . phải thật hạnh phúc vào nhé

Vũ : thiệt là tức chết mà ,dám phỏng tay trên ông à ?cứ chờ đó, dám cướp em gái bé bỏng của ta à ? nhưng sao em lại cười vui vẻ như thế với hắn chứ ?đã bao giờ em cười với anh hay Nghi bằng nụ cười ấy đâu thật lạ đó. lúc em cười thật đẹp biết bao ....

mỗi người một lối nghĩ riêng và rồi nó rít lên khi thấy bóng dáng quê hương đang mở dần ra trước mắt ,chiếc cầu Rạch Miễu chính là con đường để nó bước vào quê hương yêu dấu, nơi có người bà nó yêu thương nhất ,nơi tuổi thơ đầy màu hồng thân thương và bình yên nhất .vừa bước qua khỏi chiếc Cầu đó bao nhiêu kỷ niệm bùng sống dậy mạnh mẽ . nó quá phấn khởi quên luôn mình đang ngồi moto ,nó buông tay khỏi người min ,ngước mặt lên cảm nhận khí trời quê hương .nó yêu và nhớ biết bao cái mùi vị này, ngọt ngào ,ấm áp và hạnh phúc biết bao. đèn xanh nhảy đến số thứ 4 , không muốn bị đứng lại ,min rồ máy phóng nhanh vượt qua cho kịp mà không biết tay nó đã rời khỏi mình .vâng cái thế ngồi như thế ,cái tốc độ như thế đến xe thường còn khó chóng cự nổi huống chi đây là moto .nó bật ngã ra sau ,theo phản xạ ,tay với lấy áo min cố níu lại ,min cũng thắng gấp lại rùi nhanh tay loàng tay ra sau kéo nó lại ,cũng may tay lái min rất vững nên không có gì đáng tiếc xảy ra, mặt nó xanh lè xanh lét ,Nghi nhìn thấy vội kêu Vũ quay lại .
Min cũng cho xe tấp vào bên đường

-Cô muốn chết sao hả? một lần rồi mà không sợ à ?- min nói trong lo lắng

- ai kêu anh chạy như ăn cướp chi rồi la? Cũng tại anh thôi

-chuyện gì vậy ? mày không sao chứ ?- Nghi lo lắng không thua gì min

-ừ ừ không sao

- sao thế ? –Vũ lo láy xe nên không biết diễn biến

- à không sao mà. Thôi mình đi tiếp đi, sắp tới rồi
Không cải nửa ,tất cả trở về vị trí cũ mặc dù Vũ nằng nặc kêu nó kể ,và muốn nó sang Vũ chở .nhưng nhỏ Nghi không đồng ý thế nên ai về chỗ náy. Nó giận hờn không thèm dịnh min nửa mặc dù chưa hết hoảng, nhưng cái tôi và bị quê nên nó bỏ mặc cái sợ hãi qua một bên .còn min thì rất lo lắng dù không thể hiện ra cho mọi người biết. thấy nó không ôm lấy mình nửa min có chút hụt hẩn và lành lạnh ,cho xe chạy chậm lại vì sợ nó lại ngã lần nửa. nhưng dù chậm thế nào min vẫn không hết lo, đành liều mạng nắm lấy tay nó kéo về trước bỏ vào túi áo khoác min ,nó kháng cự nhưng càng chóng thì min càng nắm chặt hơn ,nó thoáng ngượng rùi cũng để im tay ở đó.min lại cảm thấy ấm áp hơn( dù trời vẫn đang rất nóng ) bọn nó tiếp tục lên đường, 20 phút sau

-ngoại ơi ? ngoại đâu rồi ? con về nè

- trời ơi ,chỗ gì mà khỉ ho cò gáy dữ vậy. đừng kêu tôi đi lần thứ hai đó –Min là người lẹn tiếng tiếp theo

- không thích thì đi về đi ở đó mà chê khen –Vũ đổ dầu

- thôi hạ hỏa anh hai, mày vô trong tìm bà đi

Nghe ồn ào ,một bà cụ chừng tám chính chục tuổi bước ra .bà cau mày cố nhìn rõ đám lóc chóc trước mặt

-Híc ngoại ,con bé Nhi nè .ngoại khỏe không?

-Đứa nào đó ?

- Con bé Nhi nè, ngoại không nhớ sao ?

- ờ nhi hả con? Tổ cha mày sao tới giờ mới về thăm bà hả?

- con bận học mà ngoại, ngoại khỏe không. À con có dẫn bạn về chơi nửa

- con chào bà – anh em Nghi dõng dạt ,còn min thỉ lí nhí trong miệng

- ừ thôi đi vô uống nước nghỉ ngơi chúc rồi dọn cơm ăn

- dạ - tất cả đồng thanh

sau khi uống nước xong tiếp đến là phần măm măm, chiều đến là lúc để nhiều chuyện bất ngờ xảy ra.
Vườn cây ,chúng nó kéo nhau ra vườn, bao nhiêu là xoài tứ quý ,mận đỏ, khế, cóc ,ổi .,…nhìn thôi mà chảy cả nước ***. Nó là người đầu tiên đặt chân đến đó và bay ngay tới cây xoài ,Nghi thì thích cóc nên cũng bay sang mảnh đất thứ hai nơi có những cây cóc lớn khôn. Vũ đi vòng vòng khắp cả vườn cây, cuối cùng thì đáp chân lại tại cây khế (quê hương là chùm khế ngọt…) riêng min chẳng có hứng thú với những thứ này dù min rất thích khế giống Vũ . nó đi đâu min cũng lẻo đẻo theo sau, kiểu những đứa trẻ sợ lạc mẹ tại công viên ấy. ^^ nó nhìn hết một lượt những cây xoài với những trái treo lủng lẳng. một cây khá là to và nhiều cành (dễ trèo) và đương nhiên cũng có nhiều trái. Nó nhảy lên chụp lấy một cành vừa với tay nó, sau đó đưa một chân lên trước ,đạp vào cành nhỏ phía dưới lấy đà lên cao hơn, tay còn lại nó cũng chộp cành cây cao hơn lúc nảy và kéo theo người cùng sự trợ giúp của chân. Nó đã an toàn đứng trên một cành to. Nhìn xuống dưới nó bắt gặp ngay ánh mắt min đang nhìn mình say đắm theo kiểu ” cô là khỉ à? ”

Nó là con gái đứng trên cao còn min là con trai đứng phía dưới ,trời ạ nó ngượng biết bao nhiêu. Nó ngồi ngây xuống cành cây đó võng dạt

-nhìn gì ?mới thấy con gái leo cây hả? – nó lí nhí – chọc thủng con ngươi mi bây chừ

min không nói lời nào ,chỉ đứng khoanh tay tựa vào cây chuối mà quan sát nó. Không biết đã rất lâu hay chỉ vừa vài giây trước min đã có thối quen thích đứng quan sát mọi hành động của nó. Kia rồi ,tình yêu của nó đang treo lủng lẳng ngay trước mặt mình ,nó thèm nhỏ *** , bựt một cái tình yêu nằm trọn trong tay ,nó thải xuống chỗ min, min chẳng phản ứng gì ,nó bực dộc lè lưởi híp cả mắt một cái rồi quay lại tìm kiếm tình yêu tiếp , bựt bựt bựt những trái xoài đáng thương ,con này hái xoài cứ như nhổ cỏ . trái cuối cùng ,to nhất trên cây này và đặt biệt chính cây .ôi ngon quá đi mất, làm sao nó bỏ qua được, chồm tay với lấy trái xoài ,khá là xa xôi với cánh tay thon dài của nó. Bựt ,sau một hồi quyết chiến trái xoài đã nằm trong vòng tay yêu thương của nó. Nhưng đồng thời vài giây sau nó cũng nằm trọn trong vòng tay ’’yêu thương’’ của ai kia. Một cành cây bị gãy, đúng ngay cái cành cây mà chân nó đứng, mất thăng bằng nó lộn cổ xuống gốc xoài, min nhanh như cắt bay tới đở lấy nó, cái thân rất ư là nhẹ cân của nó cộng thêm cái đà quá lớn ,nó vừa tiếp tay min thì min cũng tiếp ngay xuống đất. nó nằm trên người min, trái xoài vẫn nằm trong tay nó, tay min vẫn vòng qua ôm chặt lấy người nó, min mở to mắt nhìn nó sợ hãi ,nó thì sợ hãi nhắm tít mắt . ” sao đất mềm vậy ta? Mà môi mình sao lạ lạ vậy ?cả eo mình nửa? ” đấy ,nó giữ cái tư thế ấy với cái suy nghĩ hết sức ngây thơ của mình. Min không nói được lời nào với nó vì….nó đã khóa môi min còn đâu, cú tiếp đất cũng là lúc cho nụ hôn đầu tiên xuất hiện.
đôi mắt dần hé mở ra và đương nhiên không cảm giác nào khác ngoài ngượng chính mặt và bất ngờ. nó ngốc đầu lên rời khỏi đôi môi mọng đỏ nhưng mằn mằn của min .nó nhìn đôi mắt kia ,rồi dần chuyển sang cái môi đỏ mộng. min vẫn im lặng quan sát từng biểu cảm trên gương mặt nó mà không hề than vãng hay cằn nhằng gì . hành động và lí trí bắt đầu đi ngược nhau, trong lòng đang rủa thầm vì min dám công khai lấy đi nụ hôn đầu mà nó gìn giữ bấy lâu, tay thì nhẹ nhàng chạm vào môi min. ế ế các bạn khoan đã, đừng hiểu lầm nó mà tội nghiệp nha. tay nó ươn ướt vì một thứ màu đỏ. chết rồi cú va chạm mạnh quá đã làm môi min chảy máu, và đó là lời giải thích cho việc vì sau nụ hôn của nó có vị mặn và hành động như thế đấy.

- nhìn đã chưa ?ngồi vậy được rồi chứ? - min đến giờ mới chịu lên tiếng

nó hồi sinh trở lại bởi lời nói của min, nhanh chóng gượng người dậy nhưng .....haizzz thật là cái anh min này không được rồi

- anh ôm tôi chặt vậy thì ngồi dậy bằng cách nào ?

- à ...

min ngượng chính cả người không thốt được một câu giải thích nào cho hợp lí. chỉ biết nhanh rút tay ra khỏi người nó, (dù hơi tiếc :t/g )^^ . nó đứng dậy phủi phủi quần áo cho sạch bụi bậm và lá cây khô.

- sao còn không dậy? tính nằm dạ à?

min vẫn nằm đấy nhìn nó ,nét mặt đau khổ .nó hồi hợp và lo sợ cho tên này, ngồi xỏm xuống cạnh min ríu rít

- nè ..không sao chứ? sao không đứng dậy? đứng không nổi à?

- ai nói cô tôi đứng không nổi - min sĩ diện

- thế mà cứ tưởng .... anh bị gì chứ- nó nhẹ dạ cả tin

min cố gượng người đứng dậy, min dịnh lấy gốc cây xoài ,dồn hết sức vào đó đứng lên .cố tỏ ra mình vẫn lành lặn. nó không hề nghi ngờ vô tư xoay người lại, cầm những tình yêu (xoài )đi vào nhà, min cũng lẻo đẻo theo sau. đi được vài bước thì

- bịch !

- anh làm gì vậy ...đồ dê........

min bất ngờ ngã vào người nó ,vì nó đi trước min nối bước theo sau mà. câu chưỡi ''đồ dê già'' chưa được hoàn thiện vì nó kịp thời hiểu ra vấn đề khi min tiếp tục ngã xuống đất . không đứng nổi ngã vào nó để tựa vậy mà nó không đỡ người ta ,quay người lại hiển nhiên min sẽ ngã xuống đất rồi. nó hoảng hốt quăng những trái xoài qua một bên, đỡ lấy đầu min lên ,ánh mắt đầy sợ hãi

- nè anh sao vậy? sâu sâu à ,mỡ mắt ra đi

nó gọi min ,mưa đầu mùa đã chuyển thành lốc xoáy ,sóng thần trong lòng nó. nó sợ hãi tột cùng, tay nó ướt. nó giơ lên xem thì máu!!...máu của min đang thấm dần tay nó. nó như muốn ngất đi. may thay Nghi từ vườn cóc thân yêu trở về, chứng kiến mọi chuyện ,Nghi giục Vũ lại giúp bọn nó. Vũ chạy chẳng khác nào bay. chưa đầy 30 giây Vũ đã có mặt. hiểu rõ mọi chuyện

- trạm y tế nằm đâu ?- Vũ gấp gáp

- gần đây thôi, đi theo em- Nó nói và kéo theo nghi ,sau đó là Vũ bế min .nó đi mà nước mắt ướt đẫm khuôn mặt ấy. đoạn đường này hôm nay thật dài với nó . mọi thứ cứ quay vòng vòng trong đầu , hết lũi trúng cây chuối lại đến cột điện ,khi thì ngã lăn quay vì dấp phải gò đất nhỏ xí. cuối cùng trạm y tế cũng hiện ra ,nó bay vào và phá cửa của người ta. ông bác sĩ bàng hoàng chạy ra, min được đặt lên giường ,nó và nghi ra ngoài để bác sĩ làm việc ,Vũ thì ở lại giúp bác sĩ một tay, vì ở quê nên ban đêm chỉ có bác sĩ ở đó ,vả lại đây cũng chỉ là trạm y tế nhỏ không có y tá. vừa ra đến ngoài là nó ngã lăn ra sàn nhà. người nó chẳng còn chút sức lực nào nửa. nghi vội đỡ nó lên ,nằm trên người mình. Mặt nghi biến sắt đi, xanh lè loẹt .

- mày không sao chứ ?

- ừ ,tao... chỉ hơi ...mệt thôi

- hơi ? mày có biết là mày ....

- tao biết rồi nghỉ chút là hết mà, min sao rồi ? - nó cắt ngang lời Nghi và kèm theo lời hỏi thăm min.

- không sao đâu ,đừng lo

..................

hơn 30 phút sau bác sĩ và vũ bước ra, nó tức tốc chạy lại hỏi han

- được rồi cháu đừng lo ,chỉ là bị mất máu do sau lưng bị vật cứng đâm xuyên áo và hai đầu gối chấn thương nhẹ nên không thể đi ngay được thôi. nghỉ ngơi vài ngày là khỏe thôi.

nó thở phào nhẹ nhỏm. vì đường về nhà gần nên nó quyết định nhờ Vũ cõng min về.
tại nhà

- mấy đứa đi đâu chiều giờ vậy ?- bà nó

- dạ tụi con ra ngoài vườn ăn trái cây .

nó ra hiệu cho Vũ cõng min vào trong giường nghỉ ngơi trước .nó và Nghi dẫn bà ra trước sân hóng mát. nó thích nhất là những chiều quê thế này, mát mẻ trong lành và chút gì đó rất bình yên . bên cạnh nó là người bà thân thương .trên trời cao mặt trăng khuyết mọc sớm. những tán lá dừa lung lay cao tít . hương thơm những quả lý chín mọng thoang thoảng hòa quyện cùng hương thơm ổi ruột đỏ . nhăm nhi tách trà nóng cùng kẹo mít do chính tay bà làm. lâu thật lâu một người hàng xóm đi làm về ngang qua. những tiếng chó sủa át đi tiếng ngỗng kêu than đói. xa hơn chút nửa là cái ao nho nhỏ trên mặt nước nhưng cái mõm xinh xinh ngốc lên tìm không khí và thức ăn. chíp chíp chíp ! chích chòe .những con chích chòe đậu tít trên ngọn dừa mà hót líu lo. xung quanh nó là những đứa cháu hóm hĩnh ,tinh nghịch. tuy nó hay la mắn chúng vì nghịch ngợm nhưng ai hỏi đến thì chúng điều nói thương nó nhất. nó yêu lắm cái khung cảnh này, như chính nó của ngày bé vậy. một bản nhạc thiên nhiên tuyệt vời hơn khi có sự góp mặt của một vài chú ve, báo hiệu mùa hè. nghe thật áo não cho những ai đang buồn, nhưng lại hạnh phúc và ấm áp đối với nó lúc này, vì bên nó là những người nó yêu thương.
trời đã sụp tối nó và nghi dẫn bà vào trong ,nó ghé vào chỗ min. đôi mắt vẫn khép chặt ,nó vẫn chưa hết lo lắng cho min .ngồi nhìn là việc nó có thể làm lúc này. Vũ trở vào nhà cùng với một rỗ trái cây đủ loại trên tay.
Nghi vừa tắm xong , cơm cũng đã dọn lên. nó cùng mọi người măm cơm xong thì tiếp tục ngồi ngắm min. hôm nay nó mới phát hiện ra "không ngờ tên này ngủ lại trong yêu đến thế , sao thường ngày phải cố tỏ ra xấu xa nguy hiểm thế chứ ?" Vũ và Nghi gọi ra ra ăn trái cây nhưng nó lại từ chối, quên luôn em xoài ngon lành của mình. ăn uống tắm rửa ,tất cả đã xong xuôi ,giờ là lúc để bọn nó ngủ. nó bắt buộc phải rời min vào ngủ với bà, vũ ngủ chung với min ,còn Nghi thì được ưu tiên ngủ riêng một mình

Còn nữa nhưng tác giả đi đâu rồi.post sau nhá.thông cảm.bây h chuyển sang bài Don't Cry nhá
Về Đầu Trang Go down
https://c15ek13.1forum.biz
Sponsored content





Tôi yêu anh....đồ con sâu róm Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tôi yêu anh....đồ con sâu róm   Tôi yêu anh....đồ con sâu róm Empty

Về Đầu Trang Go down
 
Tôi yêu anh....đồ con sâu róm
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
†™...[ Welcome to forum C15E-K13]...™† :: -`@'-Quê Hương-`@'- :: Truyện Tuổi Teen-
Chuyển đến